Mọi người vô cùng hiếu kỳ với chuyện tình cảm của các ngôi sao trong giới giải trí. Lúc này đã bắt đầu náo nhiệt rồi. “Tư Viện, vị hôn phu của cô là ai thế? Nghe nói là cậu chủ của gia đình hào môn thần bí hàng đầu, anh ta có đỉnh như cậu Chiến Vân Khai của Vân Thành chúng ta không?” Thẩm Tư Viện bị hỏi đến mức sắc mặt có chút không nhịn được. Vị hôn phu trong miệng bọn họ chính là Chiến Vân Khai. Nhưng Chiến Vân Khai chưa từng cho phép cô ta mượn dùng danh nghĩa của anh ở bên ngoài, càng không thể để cô ta trói buộc Chiến Vân Khai để tạo scandal. Càng không thừa nhận quan hệ giữa hai người họ, dù đã có Chiến Cảnh Hi. Nếu như cô ta dám tiết lộ dù chỉ một chút quan hệ với Chiến Vân Khai, vậy thì tất cả những gì cô ta có bây giờ đều sẽ thành bọt nước. “Vị hôn thê của tôi bận rộn nhiều việc, anh ấy không có thời gian, bây giờ còn đang đi công tác ở nước ngoài.” Thẩm Tư Viện tìm bừa một lý do để nói. Chuyện vị hôn phu của Thẩm Tư Viện, chỉ có bạn thân của cô ta là Lâm San biết. Đó chính là Chiến Vân Khai. Nhưng Lâm San cũng không dám làm mồm mà tiết lộ chuyện này ra. “Tư Viện thế nhưng là người có số tốt nhất trong đám bạn học của chúng ta, là thiên kim của tập đoàn, lại còn là ngôi sao lưu lượng, bây giờ nổi tiếng như thế, còn nể mặt mà đến tham gia họp lớp, thật là người đẹp tốt tính.” Có người lấy lòng nói.” “Nếu tôi nhớ không lầm thì Tư Viện và Mộ Minh Nguyệt là chị em cùng cha khác mẹ nhỉ, tôi nghĩ nếu tôi là Tư Viện mà có đứa em gái kém cỏi như thế, tôi cũng cảm thấy mất mặt.” Có ngươi nói. Lâm San cười cười, bưng chén rượu lên, nói với Mộ Minh Nguyệt: “Minh Nguyệt à, chúng ta mỗi năm họp lớp, chỉ thiếu một mình cô, cô khó khăn lắm mới tới tham gia họp lớp, hay là lần này cô mời khách đi.” Một nhóm người bắt đầu tính kế Mộ Minh Nguyệt, mọi người nhìn nhân vật phong vân năm đó sống kém như thế này, bọn họ cũng yên lòng. Nhưng nhan sắc của Mộ Minh Nguyệt lại khiến người ta đố kỵ gần chết! Lâm San làm như thế chính là muốn nhìn Mộ Minh Nguyệt bị mất mặt. Giễu cợt, trào phúng, chập chùng không ngừng. Cảnh tượng này chính là cái gọi là họp lớp, các loại xem thường, trào phúng, nịnh bợ. Nếu không phải muốn đến tìm Sở Linh Dao, Mộ Minh Nguyệt sẽ không đến nơi này.
Họp lớp gì đó, đều là giả tạo, các bạn học nam nữ thay nhau ganh đua so sánh, nịnh bợ. Người đã đến đông đủ, món ăn cũng bắt đầu dọn lên. Mà Mộ Minh Nguyệt và Sở Linh Dao thì ngồi ở trong một góc. Thẩm Tư Viện và Lâm San nhìn hai người ngồi trong góc không nói tiếng nào, trong lòng vô cùng thoải mái! Nhớ năm đó, lúc còn học năm nhất, Mộ Minh Nguyệt chiếm hết danh tiếng, dù là lời đồn đại nhiều, nhưng bây giờ các bạn học nam vẫn hận không thể dán mắt mình lên người Mộ Minh Nguyệt. Mộ Minh Nguyệt là nhân vật phong vân trong trường, mà các cô ta chỉ là những nhân vật râu ria. Không ngờ rằng, thời gian qua vài năm, Thẩm Tư Viện lại là nhân vật chính. Nhất là còn được tâng bốc trước mặt Mộ Minh Nguyệt, Thẩm Tư Viện rất đắc ý! “Mộ Minh Nguyệt, đang nói chuyện với cô đấy, có phải cô không trả nổi không, nhưng mà nghĩ cũng đúng, chúng tôi ăn toàn là sơn hào hải vị, đoán chừng một con quỷ nghèo như cô cũng không ăn được, chút nữa cô phải ăn cho nhiều vào, không biết lần tiếp theo được ăn ngon như thế này là vào lúc nào đâu.” Lâm San nhịn không được mà cười nói. “Mọi người đừng làm khó dễ em gái tôi, lần này tôi trả tiền giúp cô ấy, coi như là em gái tôi mời các bạn học.” Lúc này Thẩm Tư Viện dịu dàng nói một câu. Câu này khiến các bạn học đều cảm thấy Thẩm Tư Viện là một người chị tốt. “Mộ Minh Nguyệt, nể mặt là bạn học, hay là đến công ty của chúng tôi làm đi, công ty chúng tôi đang tuyển người, nhưng mà là công nhân vệ sinh, một tháng cũng được năm ngàn.” Tôn Uyển nói tiếp. “Tổn Uyển, hình như cô đi làm ở tập đoàn mậu dịch Vân Thành? Nghe nói công ty của cô hiện đang có vốn đầu tư là bốn tỷ, cổ đông mới thật giàu có!” Có người hâm mộ nói. Tổn Uyển là Phó quản lí bộ phận thu mua của tập đoàn mậu dịch Vân Thành. Đi làm trong tập đoàn lớn như thế này, đây là có mặt mũi lắm đó. Mộ Minh Nguyệt nghe Tôn Uyển đang đi làm ở tập đoàn mậu dịch xong, cảm thấy khá là thú vị, cô nhún vai nói: “Tôi khá hài lòng với công việc hiện tại, cảm ơn.” Tôn Uyển lăn lộn cho đến bây giờ cũng không dễ dàng, rốt cuộc có thể khoe khoang trước mặt các bạn học một lần, cô ta sao có thể bỏ lỡ được chứ: “Minh Nguyệt, nếu không thì cô cứ cân nhắc đi, tìm vị trí làm công nhân vệ sinh thì tôi vẫn có thể giúp cô được, tôi sẽ không bạc đãi bạn học cũ đâu. “Cần gì phải chạy đến tập đoàn mậu dịch Vân Thành làm nhân viên vệ sinh đâu, công ty của bạn trai tôi cũng đang cần nhân viên vệ sinh gấp, bạn thân Sở Linh Dao của Mộ Minh Nguyệt đang làm nhân viên vệ sinh ở tập đoàn Dương Thị kìa, nếu Mộ Minh Nguyệt muốn thì có thể đi đoàn tụ với chị em của mình, không phải càng tốt hơn à?” Lâm San cầm ly rượu lên cụng với Tôn Uyển: “Tôn Uyển, chính cô cũng đang làm thuê cho công ty người ta mà, ăn nói chắc nịch như thế, đến lúc đó Mộ Minh Nguyệt nhằm vào năm ngàn mà đến, cô không sắp xếp được công việc cho cô ta, thế thì chẳng phải mất mặt lắm à?” Tôn Uyển:…… “Wow, là tập đoàn Dương Thị đó! Đây thật sự là công ty lớn, Lâm San, tôi có thể nhảy việc đến công ty của bạn trai cô không?”
“Một tháng tiền lương của tập đoàn Dương Thị có hơn ngàn vạn đấy, nhân viên cũng có mấy ngàn người!” “Tổng giám đốc Dương còn thiếu người không?” “Tổng giám đốc Dương, tôi vốn làm thư ký, chuyện gì cũng làm được, xem xét xem tôi như thế nào?” …… Một đám bạn học nam nữ cũng bắt đầu nịnh bợ kim của tập đoàn Dương Thị này. Lâm San nhìn những bạn học nữ đang hận không thể cởi sạch quần áo đứng trước mặt bạn trai mình kia, sắc mặt cô ta vô cùng khó coi! Những bạn học nữ kia thậm chí có một loại bộ dạng dù quỳ trên giường gọi Dương Dương ba ba cũng đều đồng ý! Dương Dương lại không ngờ rằng mình đột nhiên trở thành tiêu điểm trong buổi họp lớp của bạn gái, ánh mắt anh ta lướt qua các bạn học nữ, cuối cùng rơi vào trên người Mộ Minh Nguyệt, cười nói: “Tập đoàn chúng tôi đúng thật là đang tuyển người, nhưng chỉ tuyển một người, mọi người ai có khả năng đảm nhiệm, muốn đến nhận chức có thể trực tiếp gửi sơ yếu lý lịch cho tôi, với bạn học của San San, tôi chắc chắn sẽ chiếu cố.” Nghe mọi người nịnh bợ, trong lòng Dương Dương vô cùng thoải mái, chắc hẳn Mộ Minh Nguyệt đã biết anh ta lợi hại đến thế nào rồi. “Cô Mộ Minh Nguyệt, tôi nhìn cô rất thích hợp làm thư ký, nếu cô thiếu tiền, có thể đến công ty chúng tôi, tiền lương của thư ký là chín ngàn, còn một số phụ cấp, cộng lại một tháng cũng hơn một vạn.” Dương Dương rất muốn Mộ Minh Nguyệt đến công ty của anh ta, làm thư ký thân cận bên cạnh, đến lúc đó anh ta muốn làm gì thì làm. Nghĩ đến đây, Dương Dương không kiềm lòng được mà liếm môi dưới. “Cảm ơn, để tôi suy nghĩ một thời gian.” Mộ Minh Nguyệt lạnh nhạt nói. “Cân nhắc? Mộ Minh Nguyệt, người như cô, bạn trai Lâm San đã cho cô làm thư ký, cô còn muốn cân nhắc? Tổng giám đốc Dương đều đã tự mình mở miệng, thế mà cô còn muốn chân nhắc?” Tôn Uyển nhìn thoáng qua Lâm San đang có sắc mặt không tốt lắm. Tôn Uyển vẫn luôn bất mãn Lâm San, cô ta nghĩ, với nhan sắc như Mộ Minh Nguyệt, loại quỷ háo sắc như Dương Dương sao lại có thể không động tâm? Huống chi Lâm San còn cướp bạn trai cô ta! “Mộ Minh Nguyệt, cô thật đúng là không biết cân nhắc, Tổng giám đốc Dương người ta đã tự mình lên tiếng, cô còn cân nhắc gì nữa?” Có người nói. Các bạn học thấy Mộ Minh Nguyệt từ chối lời mời của Dương Dương, cũng mắt đầu mắng cô. “Quỷ nghèo chính là quỷ nghèo, đáng đời nghèo cả một đời!” “Không chừng người ta chướng mắt một chút tiền kia, dù sao người ta lúc đang học đại học đã vì tiền mà để một kẻ tàn tật bao nuôi mà, một kẻ ham giàu, làm sao lại để ý một chút tiền lương này.” Đối mặt với sự khiêu khích châm chọc của đám người này, Mộ Minh Nguyệt biểu thị rất đắc dĩ, cô nghĩ ngợi, nói: “Cảm ơn ý tốt của các vị, phần công việc này tôi không thiếu, thật ra tôi là…”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]