Tống Thanh nghe thấy giọng nói lạnh như băng của Mộ Minh Nguyệt, nháy mắt cả người bị khí lạnh bao quanh.
“Tam Thăng, ông mau nhìn nha đầu hỗn xược này, nó cư nhiên dám đánh tôi.” Tống Thanh giận run người, nói với Thẩm Tam Thăng: "Mau đuổi con ả đê tiện này ra ngoài cho tôi, tôi không muốn nhìn thấy nó nữa.”
"Mộ Minh Nguyệt, cô dám đánh mẹ tôi, tôi liều mạng với cô.” Thẩm Tư Viện đã ghi hận trong lòng từ cái lần Mộ Minh Nguyệt quay về rồi lại quyến rũ Chiên Vân Khai rồi, cô ta giống như một con chó điên xông lên hòng muốn cắn xé Mộ Minh Nguyệt.
Lúc Thẩm Tư Viện nhào tới, Mộ Minh Nguyệt khẽ tránh, Thẩm Tư Viện ngã nhào vào không trung, cả người đổ rạp xuống đất, giống như chó chết nằm sấp trên mặt đất không nhúc nhích.
Thẩm Tư Viện thở hổn hển, từ trên mặt đất đứng dậy thét gào với Mộ Minh Nguyệt: "Mộ Minh Nguyệt, đồ điên này!”
“Đúng, bây giờ mời đám tâm thần mấy người rời khỏi nhà tôi.” Mộ Minh Nguyệt thản nhiên nói.
“Minh Nguyệt, chúng ta đã ở đây hơn mười năm, con nghĩ chúng ta phải đi đâu đây?” Thẩm Tam Thăng dùng khổ nhục kế.
“Nếu các người không muốn dọn ra ngoài, tôi chỉ có thể để luật sư của tôi toàn quyền xử lý chuyện này.” Mộ Minh Nguyệt không bị lay động.
Đối với cô, đây chỉ là bước đầu tiên trong kế hoạch trả thù của cô.
Cô muốn tận mắt chứng kiến tất cả họ đều bị trừng phạt và báo ứng xứng đáng, từng chút từng chút khiến bọn họ đau đớn.
“Mày, mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lua-ba-cua-bao-bao/247041/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.