Mộ Minh Nguyệt cảm thấy không thể hiểu được Thẩm Tư Viện.
“Hào môn sâu như biển, chẳng lẽ cô chưa từng nghe qua? Hại chết vợ của người khác, còn muốn thượng vị gả vào hào môn? Cô cứ chờ làm oán phụ chốn khuê phòng đi!” Mộ Minh Nguyệt lạnh nhạt nói.
Gương mặt nhỏ của Thẩm Tư Viện trắng bệch, Mộ Minh Nguyệt nói hoàn toàn chính xác!
Cô ta bây giờ còn chưa gả vào hào môn, đã sống như một oán phụ khuê phòng!
Ngay lúc này, bên tai cô ta lại vang lên tiếng Mộ Minh Nguyệt ung dung: “Mặc dù không biết tại sao cô thấy tôi lại như gặp quỷ, nhưng không làm việc trái với lương tâm thì không sợ quỷ gõ cửa.”
Thẩm Tư Viện nhìn đôi mắt đẹp sáng láng như biển sao trời của Mộ Minh nguyệt, sửng sốt một chút.
Lúc tỉnh táo lại, Mộ Minh Nguyệt đã đi xa, Thẩm Tư Viện bị dọa đến mức hai chân mềm ra, phải vịn vách tường mới có thể đứng vững.
Người kia rõ ràng là Mộ Minh Nguyệt, ban đầu còn giống như oan hồn đòi mạng vậy, tại sao cuối cùng lại ra vẻ không biết cô ta?
Chẳng lẽ Mộ Minh Nguyệt năm đó thật sự chưa chết?
……
“Minh Nguyệt”
Mộ Minh Nguyệt vừa đi đến sảnh chính, một giọng nói dịu dàng gọi tên cô.
Cô mở ra nét mặt tươi cười: “Cậu Lục, tôi ở đây…”
Lời còn chưa nói hết, khi ánh mắt cô nhìn thấy người đàn ông cao lớn vĩ ngạn sau lưng Lục Chiếu Thiên, cô không nói nên lời.
Chiến Vân Khai đút một tay trong túi quần, một tay ưu nhã bưng chén rượu, bị nhóm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lua-ba-cua-bao-bao/247035/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.