Chiến Cảnh Hi khoanh hai tay trước ngực, cậu bé lạnh lùng liếc Mộ Minh Nguyệt, khẽ hừ một tiếng: “Thế sao mẹ còn không đi mau lên đi?”
Chỉ cần đi với mẹ Mộ Nhạc Nhạc, bố sẽ không tìm được cậu nữa!
Cậu không cần quay về cái lâu đài mà bố không yêu, mẹ không thương đó!
Mộ Minh Nguyệt bước lên, nhéo đôi tai nhỏ của Chiến Cảnh Hi, xách đến trước đống hành lý, hỏi: “Rốt cuộc hôm nay con làm sao thế? Lúc nóng lúc lạnh với mẹ là sao vậy!”
Đứa con trai vừa mới nhiệt tình như lửa trong chớp mắt đã lạnh lùng tới mức khiến cô không kìm được mà rùng mình một cái, thậm chí từ gương mặt lạnh băng của thằng bé còn khiến cô như liên tưởng đến một người.
Khoảng khắc mà cô vừa bước xuống sân bay, chẳng hiểu sao một nỗi sợ hãi bất chợt dâng trào trong lòng cô.
Cô không biết mình đang sợ cái gì, đã rời xa nhau bao nhiêu năm rồi, hẳn là anh không còn nhớ tới cô nữa đâu.
Chiến Cảnh Hi đang ngồi trên vali chốc chốc lại lén liếc nhìn Mộ Minh Nguyệt.
Lúc Mộ Minh Nguyệt định ôm con trai lên xe, Chiến Cảnh Hi tỏ vẻ cảnh giác ngay tắp lự, bàn tay nhỏ bé vươn ra cản lại hành động của Mộ Minh Nguyệt, lạnh lùng nhìn cô đầy hoài nghi: “Mẹ định làm gì thế?”
Mộ Minh Nguyệt: “…” Bây giờ cô đánh thằng con này có được không?
“Bế con lên xe về nhà, hay là con muốn bị người ta bắt đi đây?” Mộ Minh Nguyệt nghiến răng nghiến lợi trả lời.
Đứa trẻ này thật sự không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lua-ba-cua-bao-bao/247029/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.