Nhóm dịch: Thất Liên Hoa 
Bảo Âm định tranh thủ hái một ít hoa hẹ trong giai đoạn nở rộ cuối cùng về làm tương hoa hẹ. Cho dù không thể bán, thì nhà mình lấy ra ăn kèm với cháo gạo rang cũng khá ngon. Nếu cứ bỏ lỡ như vậy, thì phải chờ đến tháng bảy tháng tám năm sau, một năm đó. 
“Muối? Chỗ chúng ta dùng muối miễn phí.” 
Triều Lạc vô cùng tự hào chỉ vào một ngọn núi cao ở phía xa rồi nói: “Trên núi Tra Khải có một hồ muối rất rộng lớn. Cha nói người của cả thảo nguyên chúng ta ăn mấy trăm năm cũng không hết.” 
Hồ muối! 
Bảo Âm trợn mắt há miệng. 
Hồ muối là bảo bối! 
Nàng không hề ngờ tới, vậy mà có thể gặp được ở đây. 
Lúc ở hiện tại, Bảo Âm chỉ nghe nói trong nước có bốn hồ muối lớn, nhưng chưa từng được tận mắt thấy. Đương nhiên, trên thảo nguyên nhà họ cũng không có. 
“Tỷ à, tỷ từng đi xem hồ muối chưa?” 
Triều Lạc lắc đầu. 
“Tỷ chưa từng đi, tuy có vẻ núi Tra Khải không xa nhưng cưỡi ngựa qua đó cũng phải mất thời gian nửa ngày. Ta chỉ ngồi một canh giờ thì mông đã đau không chịu nổi, muốn đi cũng chẳng đi được.” 
Cưỡi ngựa phải mất nửa ngày à, Bảo Âm đành hậm hực từ bỏ suy nghĩ trong lòng định tìm cơ hội xem thử. Chắc phải đợi nàng mười mấy tuổi mới có năng lực đó. 
“Tỷ à, mấy bông hoa này nhìn đẹp thật, tỷ có thể giúp muội hái một ít được không?” 
“Đương nhiên là được.” 
Con bé là tỷ tỷ tốt bụng và 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lam-giau-tren-thao-nguyen/467075/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.