Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Hôm nay bên ngoài gió lớn, nương nói muội không thể đi ra ngoài. Muội muội, mau uống thuốc chữa khỏi bệnh, chờ muội khỏi rồi ta dẫn muội ra ngoài chơi.”
Bảo Âm rất nghe lời, một hơi uống cạn, thậm chí còn không ăn kẹo mà nương đã cố ý nhét vào trong túi cho nàng.
“Tỷ tỷ, ta không muốn ăn chiếc kẹo này, tỷ có muốn ăn không?”
Triều Lạc ngạc nhiên trợn tròn mắt, dường như không dám tin sẽ có đứa trẻ không thích ăn kẹo. Kẹo ăn ngon biết nhường nào, ngòn ngọt, chính mình chỉ liếm một miếng đã vui cả ngày rồi.
“A Âm, muội thật sự không muốn ăn à? Thuốc đắng như vậy, muội không cần làm ngọt miệng ư?”
Bảo Âm lắc đầu, trực tiếp lấy viên kẹo mạch nha cỡ bằng kén tằm từ trong túi ra nhét vào trong miệng của Triều Lạc. Chắc nơi này cũng không dễ dàng gì mới được ăn kẹo. Ban nãy lúc nương lấy kẹo ra, nàng nhìn thấy Triều Lạc sắp chảy cả nước miếng.
Rõ ràng cha là thổ ty, nhưng nhóc đáng thương này lại là đứa trẻ không có kẹo mà ăn. Nàng phải nhanh chóng bình phục mới được, sau đó nghĩ cách kiếm tiền cho cha nương.
“Tỷ tỷ, muội vừa đến nơi này, vẫn còn rất nhiều chuyện chưa biết, tỷ kể cho muội nghe đi?”
Triều Lạc ngậm mút viên kẹo mạch nha, trong lòng vui vẻ đến mức nổi bong bóng. Vì vậy dĩ nhiên sẽ đáp ứng yêu cầu của muội muội cho mình kẹo. Con bé bắt đầu kể về các bộ lạc khác nhau trên thảo nguyên, mãi cho đến những hàng xóm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lam-giau-tren-thao-nguyen/467070/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.