Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tuy rằng trong hai đứa nhóc, ca ca không thân thiện cho lắm, nhưng cũng không tỏ ra ác ý đối với mình. Tỷ tỷ thì càng miễn bàn, vô cùng nhiệt tình với nàng. Xét từ cách chung đụng của họ với Cáp Nhật Hồ là có thể nhìn ra đây là một gia đình có bầu không khí cực kỳ hòa thuận. Đối với một bé gái mồ côi như nàng mà nói, quả thật chính là chuyện tốt, miếng bánh từ trên trời rớt xuống.
Điều khiến nàng rung động nhất là, thê tử của Cáp Nhật Hồ thương xót nàng, cùng với cái ôm ấm áp chân thành kìa. Thật sự giống như nương đang ôm mình vậy.
Nàng đã mất đi mái ấm gia đình từ lâu.
“Cha! Nương!”
Bảo Âm dứt khoát nhận cha nương, khiến Cáp Nhật Hồ vui đến mức suýt chút nữa đánh đổ thùng, hắn liên tục nói tốt quá. Trác Na càng mừng hơn, ôm đứa bé đang định bước vào trong lều thì đột nhiên nhớ ra một chuyện. Nàng ấy quay đầu lập tức trừng mắt với trượng phu.
“Râu mập, hôm nay trong nhà có thêm một nữ nhi nữa, chàng phải thu lại lòng tốt của mình. Nếu lại để ta phát hiện chàng mang lương thực chia cho người khác, thì ta sẽ dứt khoát dựng thêm một chiếc lều khác sống đấy!”
Cáp Nhật Hồ: “...”
Nàng ấy vừa nhắc tới chuyện này, Cáp Nhật Hồ lập tức hơi chột dạ. Trong thoáng chốc, hắn cũng không dám giải thích gì, mà chỉ đành ngoan ngoãn phơi quần áo ướt lên dây.
Trong bộ tộc, có rất nhiều người thiếu lương thực, hắn là thủ lĩnh của một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lam-giau-tren-thao-nguyen/467057/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.