Nhóm dịch: Thất Liên Hoa 
Cái chưa biết đều khiến người ta khiếp sợ, huống chi bọn chúng chỉ là một đám hài tử. 
Giang Ngọc Tần xoa mái tóc cháy nắng của Tiều Hoa nói: “Vào được Xích thành mới là con đường sống của các ngươi, nhớ tới những ngày đói khát trước kia, chẳng lẽ các ngươi lại muốn sống những ngày tháng đó? Quan gia đã nguyện ý quản lý các ngươi, nhất định sẽ tìm cho mấy đứa những gia đình tốt, có phụ mẫu mới yêu thương so với cuộc sống hiện tại tốt hơn rất nhiều. Nhưng cũng thể thể nói trước được gì, đợi đến chiều vào được thành rồi mới biết được bọn họ có cần các ngươi hay không?" 
Nhân gia nhận nuôi cũng cần chọn mấy hài tử, mặc dù cách thành gần nhất không có hạn hán, nhưng cũng chịu không ít ảnh hưởng, thêm vào Đại An Quốc mới lập quốc cách đây không lâu, một số nơi vẫn còn đang tu sửa, bỗng nhiên tiếp nhận một đám hài tử, người ta cũng có ý kiến chứ. 
Giang Ngọc Tần cũng không rõ là Xích Thành có thể nhận bao nhiêu hài tử, cũng không biết những hài tử còn lại trong xe của nàng sẽ đi về đâu, chỉ có thể ra sức an ủi bọn chúng, để bọn chúng đối với việc nhận nuôi không qua đỗi bài xích. 
Bảo Âm ngồi trong góc không phát ra tiếng động, Quế Hoa dùng cùi chỏ chọc vào người cô và hỏi: "Ngươi không sợ sao à?" 
"Sợ cái gì?" 
"Đương nhiên là sợ chia ly rồi! Nếu mà bị nhận nuôi, sợ rằng sau này cả đời cũng không gặp được nhau." 
Quế Hoa có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lam-giau-tren-thao-nguyen/467051/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.