Sáng nay mình dậy sớm, vệ sinh cá nhân, ăn sáng rồi tranh thủ chạy xe đi mua âu cháo dinh dưỡng mang qua cho P ăn. Cũng tại hôm qua mình xem cái phim "Điều kỳ diệu trong phòng giam số 7" của bạn nào đó share nên cũng một phần có ý thức hơn nhiều so với các hôm khác, mình thấy tự tin lắm, không còn ngại ngần gì nữa cả.
Đến nhà thì BỐ MẸ VỢ đi vắng hết rồi, BỐ VỢ thì lên đơn vị từ đêm hôm qua, MẸ VỢ thì chắc lại đi sinh hoạt văn nghệ ở đâu đó. Mỗi P với bà giúp việc ở nhà, đến thì bà cứ nhìn nhìn mình không giống như hôm qua, bà cũng lại chỉ mình lên phòng P. Trời ạ, con gái gì mà ngủ muộn gớm, nghe đâu thì P ngủ dậy muộn ở tầm giờ chả khác gì mình là mấy, mình cũng không vội lay dậy... Ngồi ngắm lúc thì P quay mặt lại lờ mờ nhìn ra, thấy mình P mở to mắt ra:
- Anh đến khi nào đấy?
- Uh! Vừa mới đến thấy em ngủ nên thôi khỏi gọi nữa
- Có âu gì đấy?
- Cháo dinh dưỡng
- Hôm nay biết mua cháo cho ăn cơ á
- Uh! Anh mua cho con anh ăn chứ cho em đâu
Nói đến câu đó P không nói gì nữa, mình biết là mình lại nói ngu rồi nên sửa lại:
- Thôi ăn đi cho chóng khỏe, anh dốt ăn nói nên có gì lỡ lời cho anh xin lỗi nhé!
Chợt P nhìn kỹ mình rồi lại còn bật cười mới lạ chứ, Ôi! Đã từ lâu rồi mình không được nhìn thấy nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lam-bo/83513/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.