"Rầm..."
Tôi bị ngã. Đau thật chưa kịp định hình thì thấy hai thanh niên bịt mặt cầm dao tiến lại gần tôi. Tôi lấy chiếc giày chọi nào người gã đó. Bắt đầu quơ xung quanh tìm vậy có thể chống trả.
Tôi tìm được bịt rác liền nhanh chóng quăng mạnh vào người của chúng. Chúng lùi lại một bước.
Tôi rút chìa khóa ra cùng lúc hô to:
"CƯỚP! CỨU TÔI CƯỚP!"
Ngoài đường lúc này vắng vẻ. Tôi cố gắng hét to nhất có thể. Sau đó lấy nón bảo hiểm đập vào chúng. Dùng chiêu khống chế mà thầy võ đã dạy quật ngã được một tên. Tên còn lại lấy bình xịt hơi cay vào mắt tôi. Rất đau và rát nên tôi nhắm mắt lại cắm đầu chạy thật nhanh vừa chạy vừa hét lớn. Tôi nghe tiếng đuổi theo phía sau và tiếng ụn ga:
"Quay lại lấy xe rồi đi! Kệ mẹ nó!"
Tiện tại hắn còn quăng cái nón bảo hiểm vào chân tôi. Khiến tôi vấp ngã, chân bị rầy một đường lớn. Máu bắt đầu tuôn ra.
Đau quá! Không đứng dậy được tôi ôm chân đau đớn.
Tôi không nhìn rõ nữa chỉ nghe tiếng xe đang phi nhanh về phía tôi. Tôi cố gắng mở mắt ra chạy về phía nhà dân.
Trong lòng giờ đây chỉ còn biết cầu trời.
Tiếng xe càng lúc càng gần, chắc hẳn đồng bọn của chúng đã đến
"Mẹ mày! Mày chạy không thoát đâu con!"
"Tao sẽ tìm mày tính sổ!"
Giọng của gã cướp hét lớn về phía tôi!
Tôi run rấy. Bây giờ tôi chỉ mong có thể gặp lại cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-kieng-chan-len-de-hon-anh/3585086/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.