Mới sáng sớm, Tô Quân đã rời khỏi bệnh viện đến gặp đối tác. Đối tác là chủ tịch của công công ty tập đoàn đa quốc gia chuyên kinh doanh tất cả những vật dụng liên quan đến thể thao. Quan trọng hơn ông ta đang tìm kiếm một công ty có thể sản xuất theo đơn hàng mà ông ta đặt ra. Nhưng để đáp ứng nhu cầu của ông ta quả thật không dễ.
Hai người chơi golf đến gần trưa, vị đối tác mới vui vẻ nói:
"Rất vui được hợp tác với cậu. Mà phải công nhận chủ tịch Tô của chúng ta đúng là tuổi trẻ tài cao.", người đàn ông người Mỹ cười vui vẻ bắt tay với Tô Quân.
Tô Quân chậm rãi đáp lời:
"Chủ tịch ngài quá khen. Tôi thì làm sao sánh bằng ngài."
Nói xong, Tô Quân bắt tay ngài ấy rồi trịnh trọng tiễn vị chủ tịch người Mỹ rời đi.
Xong việc anh mới đưa tay nhìn đồng hồ. Mới đó mà đã giữa trưa rồi sao?
Tô Quân thở dài mệt mỏi rời khỏi sân golf.
Lên xe rồi mới có thế tựa ghế nhỉ lưng một chút.
Tài xế nhìn thấy vẻ mệt mỏi của anh thì lên tiếng:
"Chủ tịch Tô, tôi đưa ngài về khách sạn?"
"Đến bệnh viện!"
Con người chứ đâu phải cỗ máy đâu. Mà cho dù là cỗ máy cũng biết mệt chứ. Người tài xế này vừa là tài vế vừa giữ chức thư ký ngầm tên Tiểu Trương. Những năm theo Tô Quân, Tiểu Trương đã quá quen với cường độ công việc của Tô Quân. Mỗi lần nhắc nhở thì bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-kieng-chan-len-de-hon-anh/3585070/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.