10
Chính Hi cũng thưởng thức truyện mà ta viết, chuyện này làm ta vui vẻ đến tận lúc khởi hành ngày hôm sau.
Ta vốn định để Chính Hi cùng lên xe, hai người chúng ta bàn luận tiếp. Thế nhưng không biết Bỉnh Đường nói gì với hắn, Chính Hi ban đầu đồng ý giờ lại quay xe, lấy lý do "không quen ngồi xe ngựa" từ chối.
Chúng ta tiếp tục lên đường. Ta nhìn dáng vẻ ung dung thản nhiên của Bình Đường bằng ánh mắt thù hận.
"Thừa Ý sao thế?" Bỉnh Đường dừng bút, mỉm cười ngẩng đầu nhìn ta.
Ta hừ lạnh một tiếng, lấy sách che khuất mặt, không thèm để ý đến hắn.
"Ta đã phái một đội đi trước thăm dò. Sau khi ra khỏi thành, ngọn núi phía trước có một nhóm sơn phỉ khét tiếng hoành hành. Ta nói chuyện này với Chính Hi, hắn chủ động muốn đi bảo vệ chúng ta."
Ta bỗng chấn động. Tuy chưa từng gặp sơn phỉ ngoài đời thật nhưng ta cũng đã nghe kể về hình tượng nhân vật hung tàn hay xuất hiện trong thoại bản này.
Có điều, ta biết những thị vệ đi theo đều là tinh nhuệ trong gia tộc, nhóm sơn phỉ kia chỉ sợ không đủ năng lực đối đầu với chúng ta.
Ta nghĩ rồi cầm giấy bút viết một hàng chữ: "Võ công của ngươi và Chính Hi, ai giỏi hơn ai?"
Bỉnh Đường trả lời ẩn ý: "Võ công của Chính Hi trong lớp trẻ có thể coi là xuất sắc."
Ta ngầm hiểu, chỉ là "xuất sắc trong lớp trẻ", xem ra vẫn kém Bỉnh Đường khá xa. Dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-ghi-thu/3332105/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.