Sau đó, ta thông minh như vậy, sao có thể rơi vào cạm bẫy của tên Bỉnh Đường trời đánh này thêm một lần nào nữa.
Lúc lau mình xoa bóp cho ta, hắn liên tục dụ dỗ ta nói chuyện. Ta luôn ngậm chặt miệng không nói câu nào, cùng lắm chỉ dùng ánh mắt và cử chỉ để biểu đạt suy nghĩ.
Hắn ra vẻ vô cùng tiếc nuối, vẫn xoa bóp cho ta như mọi khi, sau đó giúp ta mặc quần áo rồi hỏi: "Thừa Ý đã buồn ngủ chưa?"
Ta lắc đầu, hô bên ngoài: "Tinh Đồng! Mau lại đây!"
Rất nhanh, Tinh Đồng đã ló đầu vào: "Chủ thượng có việc gì cần phân phó ạ?"
"Ngươi mang hộp đựng giấy gấp lại đây."
"Rõ!"
Bỉnh Đường ở bên cạnh thở dài, như thể buồn bã vì bị ta ngó lơ.
Người có ý chí sắt đá là ta đâu thèm để ý đến hắn. Ta dùng ánh mắt hung ác tựa mãnh hổ trừng hắn một cái.
Nào biết kết quả ngược lại. Bỉnh Đường không giữ được nét mặt u sầu nữa. Hắn không nhịn được khẽ bật cười.
Tuy hắn không nói gì nhưng ta cảm thấy đây chính là khiêu khích ta.
Ta đưa tay ra dấu kề dao lên cổ, còn trợn mắt tàn nhẫn chỉ về phía hắn, ý nói nếu ngươi còn chọc ta, ta sẽ không khách khí với ngươi.
"Thừa Ý thật hung dữ."
Hay lắm! Những lời này lập tức làm ta cảm thấy hài lòng.
Không bao lâu sau, Tinh Đồng mang đồ ta cần đến.
Hắn đang tính rời đi thì bị ta gọi lại: "Ngươi đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-ghi-thu/3316017/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.