Con ngươi của Thẩm Thanh run rẩy, há hốc miệng, mất tiếng vài giây mới nói tiếp:
"A, hôm nay trời thật đẹp, tui đi ăn bánh quy đây, tiếp tục đi."
Nói xong, cậu ta "rầm" một cái đóng cửa lại.
Ngôn Kỳ: "..."
Cậu cảm thấy Thẩm Thanh đang hiểu lầm gì rồi.
Có điều cũng không nhất thiết phải giải thích.
Đàm Kiệt và Tần Bác Viễn hồi còn học cấp 2 giỡn trong ký túc xá, suýt chút nữa đã hôn nhau, cậu với Diệp Dương ngồi bên cạnh nhìn, thậm chí còn lấy máy quay ghi lại một đoạn.
Đây là trò đùa giữa đám con trai mà thôi, chỉ là... hành động của Diệp Dương thực sự rất mờ ám, không nghĩ bậy cũng khó.
Ngôn Kỳ giơ nắm đấm, đập mạnh vào vai Diệp Dương:
"Cậu là chó hả? Thích cắn người đến vậy hả?"
Diệp Dương sau khi nhận một đấm này cũng không đánh lại, không hiểu sao hắn cảm thấy mình hơi đuối lý.
Bởi vì bản thân Diệp Dương cũng không biết tại sao hắn đột nhiên lại có suy nghĩ muốn cắn người, vì bình thường bị chọc ghẹo cũng chỉ đấm Ngôn Kỳ hai cái.
Có lẽ áo sơ mi đen làm nổi bật vết đỏ trên làn da trắng nõn lạnh băng của Ngôn Kỳ, khiến người ta thực sự muốn phạm tội.
Nhưng Diệp Dương không thể nói với Ngôn Kỳ là: Kỳ à, tôi nghĩ cậu trưởng thành như thế này chính là đang xúi giục người khác phạm tội.
Nói vậy xong, hắn chắc chắn sẽ bị Ngôn Kỳ đập bẹp trong hành lang ngay lập tức.
Và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-gheo-nhau-cua-a-a/2612721/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.