Đàm Kiệt ngồi ở dưới căn hộ chung cư được nửa tiếng.
Kêu trời trời không thấu, kêu đất đất không nghe.
Ngôn Kỳ và Diệp Dương đều không nghe điện thoại, giống như hẹn nhau cho cậu ta leo cây nơi này.
"Kỳ vậy ta, anh Kỳ cho địa chỉ chỗ này mà."
Đàm Kiệt gãi đầu gãi tai không hiểu tại sao, đúng lúc một cô đi ra đổ rác, cậu ta nhân đó nhảy vọt vào chạy lên tầng ba đập mạnh cửa nhà Ngôn Kỳ: "Anh Kỳ ơi, tui là Đàm Kiệt đây! Mau mở cửa đi!"
Cửa đối diện có người mở cửa ra mắng: "Gọi hồn ai thế? Nhà có chuông cửa không biết ấn hả? Con nít đang ngủ bị cậu làm thức dậy rồi đây này."
"Xin lỗi ạ, xin lỗi ạ."
Sau khi Đàm Kiệt xin lỗi, cậu ta lại dựa vào cửa đợi thêm mười phút nữa.
Trong lúc cậu ta tưởng Ngôn Kỳ không có ở nhà chán nản định rời đi thì cửa nhà rốt cuộc cũng mở ra.
Diệp Dương chỉ mặc một cái quần đùi biển, nửa thân trên để trần để lộ cơ bắp, hắn dựa vào khung cửa ngáp một cái:
"Sao tới sớm vậy, vào đi."
"..."
Đàm Kiệt lộ ra vẻ mặt hoài nghi thế giới, cúi đầu nhìn đồng hồ: "Đâu còn sớm nữa đâu! Đã mười hai giờ trưa rồi, đừng nói hai người mới dậy nha?"
Vừa vào cửa, cậu ta thấy mấy lon bia rỗng nằm lăn lốc trên thảm, vải bọc trên ghế sô pha cũng bị nhăn nhúm, nhìn hơi lộn xộn.
"Không ngờ nha, trong nhà anh Kỳ mà cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-gheo-nhau-cua-a-a/2612664/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.