Từchỗ khách hàng đi ra cũng đã hơn hai giờ sáng, Ngô Quế Lan tạt vào quán ăn đêmlàm một bát mì rồi mới về phòng trọ. Giờ này ngoài taxi cũng chẳng còn phươngtiện giao thông nào nữa, cô lại tiếc hai mươi đồng, thế là đành miệt mài cuốc bộnhững bốn chục phút. Trời lạnh thế này đi bộ coi như làm ấm người lên đôi chút,bằng không về đến nhà chẳng có nước nóng, chỉ sợ ngủ một đêm dậy chân cũng đôngthành đá.
Cô ấphai bàn tay bị giá rét làm cho buốt như kim châm lên miệng hà hơi, xoa xoa cho ấmrồi mới nhét lại vào túi áo. Thời tiết quỷ quái này, không tuyết không gió màkhô hanh lạnh lẽo đến thấu xương, công việc làm ăn cũng vì thế nên kém hẳn. Cảngày trời cô cũng chỉ kiếm được có hai khách, xui xẻo hơn nữa là một gã lại bịcô vợ đang có thai tóm được. Không chịu nổi cảnh bà bầu vừa khóc vừa gào, ngaycả tiền cũng không kịp thu, cô đã bỏ của chạy lấy người. Nhiều lúc cô thấy mìnhđúng là đồ ngốc, hà cớ gì phải đi lo cho người ta, sợ người ta động thai như thếchứ? Còn cái thân cô đây, có ai thương cho cảnh nửa đêm một thân một mình lội bộvề nhà giữa trời rét cắt da cắt thịt thế này?
Quakhỏi khu chợ đêm rồi, người trên đường cũng dần thưa thớt. Nhà trọ của cô nằmtít trong khu ổ chuột ven đô, ở đó, ngoại trừ một vài khu nhà gạch từ những nămbảy mươi, tám mươi thì hầu hết là nhà xây chui không phép, người đến ở toàn dântứ xứ. Mỗi tháng tiền thuê chỉ mất khoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-gai-goi/41168/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.