Edit + Beta: Đào Mai
Nàng còn lấy tên Bảo ca nhi cho hài tử này sao?
La Thận Viễn thản nhiên nói:
- "Sợ là không kịp xuất môn, để trở về rồi nói sau."
Còn không muốn nhìn sao!
La Nghi Ninh thầm nghĩ trong lòng, nàng ôm Bảo ca nhi đi đến trước mặt hắn, dỗ hài tử trong lòng:
- "Mau gọi phụ thân ôm con."
Trên má non nớt của Bảo ca nhi do có nước mắt, không ngừng nức nở. Hắn nghiêng đầu nhìn nhìn nam nhân thân hình cao lớn sắc mặt âm trầm trước mặt này, lập tức quay đầu, ôm Nghi Ninh không để ý hắn.
Mặt hài tử chỉ lớn bằng bàn tay dán vào người nàng, mày La Thận Viễn gắt gao nhăn, nhất thời có chút kinh ngạc.
Trong lúc thoáng nhìn đó, đã thấy rõ ràng khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt của nó.
Nhưng là...
Nghi Ninh hỏi:
- "Bộ dạng giống tam ca chứ. Tam ca thật sự muốn đưa nó cho Lục Gia Học sao? Vậy hiện tại đóng gói nó đi. Đưa ra ngoài cũng đừng ôm trở lại."
Đây là con hắn! Đồng tử La Thận Viễn hơi co lại.
Thế nhưng ngày hôm qua hắn nói đưa hài tử của chính mình cho Lục Gia Học...
Nhũ mẫu thấy tiểu thiếu gia rốt cục nín khóc, sợ phu nhân ôm lâu cảm thấy mệt, liền từ trong lòng phu nhân tiếp nhận tiểu thiếu gia rồi dùng trống bỏi đùa nó.
La Thận Viễn nhìn cái kia ủi đến ủi đi, tay nhỏ béo không thể cầm trống bỏi, hình như có gì đó bất khả tư nghị.
Nghi Ninh nhéo nhéo cánh tay hắn:
- "Tam ca?"
Cả người hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-thua-tuong/383477/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.