Edit + Beta: Đào Mai
Trình Lang thật lâu mới hồi thần. Hắn nhìn nàng nằm ở ghế tựa trong phòng, có chút mỏi mệt, lại nghĩ tới nàng vừa rồi cầu xin mình.
Thuộc hạ đi theo bên cạnh hắn hỏi:
- "Trình đại nhân... Việc này có phải hay không nên nói với Đô đốc một tiếng..."
Trình Lang lạnh lùng nói:
- "Câm miệng! Không được nói, một chữ cũng đừng nói!"
Nếu Lục Gia Học mà biết được, hắn khẳng định sẽ không lưu lại đứa nhỏ này. Không biết hắn khi nào thì sẽ đến, có thể giấu giếm liền giấu đi. Chờ thêm ba tháng thai nhi đã ổn định, không muốn lưu cũng phải lưu. Cá tính Nghi Ninh như vậy, nếu hài tử của chính mình bị hại, hắn quả thực không có cách nào tưởng tượng nàng sẽ như thế nào?
Hắn thật sự là không đành lòng, nhìn thấy nàng bi thương khổ sở.
Thuộc hạ không biết hắn vì sao đột nhiên tức giận, liền không dám lên tiếng.
Trình Lang hít một hơi thật sâu, hỏi lang trung:
- "Thân thể nàng như thế nào?"
Một đường chạy đến đây chịu ép buộc không ít, sợ thai nhi của nàng sẽ bị ảnh hưởng.
Lang trung thấy Trình Lang tựa hồ cũng mất hứng, cảm thấy rất kỳ quái, nhưng cũng không có hỏi nhiều:
- "Thai nhi Quý phu nhân hoài rất ổn, mạch đập hữu lực, không trở ngại."
- "Vậy là tốt rồi, ngươi khai một ít dược an thai. Chuyện hôm nay, một chữ cũng không cho lại nhắc tới."
Trình Lang nghiêng đầu nhìn ông.
Lang trung vâng dạ, Trình Lang mới vén màn đi vào trong phòng, hai tiểu nha đầu vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-thua-tuong/383466/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.