Edit + Beta: Đào Mai
Mười lăm trăng tròn, thật là một ngày lành.
La Nghi Ninh chuẩn bị hạ lễ cho Trình gia, thời điểm nàng thành thân, Trình Lang tặng năm trăm lượng bạc tiền lễ. Bây giờ nàng phân phó quản sự bà tử cũng bao năm trăm lượng bạc.
Sau khi La Thận Viễn từ nha môn trở về, Nghi Ninh liền hỏi hắn có đi tham gia yến hội hay không.
- "Ta sẽ không đi."
Hắn cả ngày bận cái giống gì, cho dù là ngày nghỉ, công văn ở nơi đó cũng sẽ không ít.
La Thận Viễn nói với nàng:
- "Muốn bao nhiêu bạc tìm phòng thu chi chi là được, ta đã bảo phòng thu chi khai sổ sách với nàng, không cần đi qua mẫu thân bên kia, dùng bao nhiêu nàng cứ tùy tiện."
Nghi Ninh hỏi hắn,
- "Huynh không sợ muội chi không bạc của huynh à?"
La Thận Viễn dừng một chút, nhìn nàng:
- "Người đều ở nơi này của ta, nàng còn có thể chạy đi đâu? Ta cho nàng là được."
- "Tiền vào túi của muội, sẽ không trả lại cho huynh."
Nghi Ninh nói,
- "…Dù sao là chết không có đối chứng!"
La Thận Viễn lại tạm dừng thật lâu, cười cười,
- "Nghi Ninh à, ta cũng không phải là cho muội chỉ có tiền."
Dứt lời hắn sửa sang lại ống tay áo quan phục, đi ra cửa.
Nghi Ninh nhìn bóng lưng cao lớn của hắn, cảm thấy cái tươi cười kia của hắn phá lệ ý vị thâm trường. [Truyện này đăng tại trang web audiotruyendaomai.com]
*** *** *** *** ***
Xe ngựa chi nha đến cửa Trình gia, còn chưa xuống xe liền nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-thua-tuong/383439/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.