Edit + Beta: Đào Mai
Lâm Mậu mới vừa tới nhà Cố Cảnh Minh.
Cố Cảnh Minh có một tòa nhà ở phụ cận Phủ học Phố nhỏ, không lớn, nhưng hắn là công tử là người có cá tính ham ăn biếng làm, lại cao nhã khí phái, làm sao tìm được một khoản bạc.
Chỉ là tấm trải giường hắn nằm, chính là dùng nhị bách linh tứ thúy ngọc dệt thành, mát mẻ giải nhiệt. Trong phòng còn bày lư hương mạ vàng, thờ là một pho tượng Khổng Tử cao hai thước giống như sơn đàn.
Cố phu nhân đến xem rất tức giận, Cố gia cho dù có tiền cũng là nhà thanh bạch, thế nào có thể để cho hắn tệ hại đạp đổ như vậy. Sau đó lại kêu quản sự không cho Cố Cảnh Minh tiền tiêu.
Cố Cảnh Minh cũng không thể chỉ trông vào bổng lộc để sống a, đó là bao nhiêu tiền! Mua mấy bản tập tranh liền không đủ.
Bất quá hắn không có tiền, người có tiền chung quanh hắn cũng không ít, tỷ như La Thận Viễn người này có rất nhiều tiền. Hắn cùng người Công bộ qua lại, hiện tại lại là Công bộ thị lang, tài nguyên cuồn cuộn mà đến. Nhưng người này keo kiệt, đừng mơ tưởng vô duyên vô cớ từ trong tay hắn khui ra một quan tiền.
Lâm Mậu cũng có rất nhiều tiền, hơn nữa giống một Đồng Tử tán tài, căn bản không còn bằng hữu còn không còn tiền. Cố Cảnh Minh hướng hắn mượn ba bốn.
(Chú thích: Đồng Tử là trẻ con dưới 15 tuổi)
Kết quả trước đó vài ngày, người này cư nhiên tới hỏi hắn mượn tiền. Tiền của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-thua-tuong/383427/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.