Edit + Beta: Đào Mai
Nghi Ninh tạm dừng thật lâu, mới thấp giọng nói:
- "Tam ca, muội muốn suy ngẫm lại... Tam ca để cho muội cẩn thận suy nghĩ."
Nàng đứng lên, khi nhìn thấy hắn nâng lên chén trà uống, rồi gật đầu. Nàng mới nhanh nhanh rời đi.
Thanh Cừ cùng với nha đầu bà tử vừa rồi ở bên ngoài đình hóng mát chờ, nhìn thấy nàng đi ra liền vội vàng đuổi theo.
Chờ thời điểm nàng đứng ở bậc thềm dưới núi, mới chậm rãi thở hắt ra. Bên người cây cổ thụ du đồng, vươn cành rậm rạp có chút râm mát, nàng toát ra chút mồ hôi, cảm thấy trong núi lại ẩm ướt lại buồn tẻ, còn thêm mấy tiếng ve sầu đang kêu man mác. Nhìn xuống phía dưới chính là nóc chùa cùng lầu các chập chùng, thái dương chiếu xuống đều rất im ắng.
(Chú thích: Cây “du đồng” quả có dầu, ép lấy dầu dùng được)
Nàng quay đầu lại nhìn, thấy La Thận Viễn còn tại trong đình hóng mát uống trà, hộ vệ ở chung quanh. Cách quá xa đã không thấy được vẻ mặt của hắn.
Nha hoàn che ô cho nàng, Nghi Ninh mang theo nha hoàn bà tử tiếp tục đi xuống dưới, lẳng lặng suy tưởng sự tình.
Trước kia cuộc sống bất đắc dĩ cùng thỏa hiệp, bản thân rơi xuống vách núi đen. Sau này cuộc sống giống như ở trong vòng cấm, Lục Gia Học cơ hồ bóp chết yết hầu của nàng...
Kiếp trước nàng chính là xa xa thấy qua La Thận Viễn một chút, một thanh niên lạnh lùng cách biển người kia, đối nàng mà nói bất quá là một người xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-thua-tuong/383419/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.