Edit: Đào Mai
Buổi tối mở bàn tiệc tại Noãn các, La Thành Chương trò chuyện lần lượt với ba người sắp thi hương.
Cuối cùng đến khi La Hoài Viễn vào thư phòng trời đã rất khuya.
La Thận Viễn ngồi ở lan can Noãn các nghỉ ngơi. Bên cạnh trống vắng không người.
Nghi Ninh xa xa đã thấy, đi vào ngồi bên cạnh hắn. La Thận Viễn nghiêng đầu nhìn nàng một cái, không nói gì.
Nghi Ninh định nói với hắn mấy câu động viên, nhưng càng nghĩ càng không biết nên nói gì thì tốt. Liền nói:
- "Tam ca, lần này huynh phải thi tốt nhé."
La Thận Viễn quay đầu hỏi nàng:
- "Muội muốn tốt cỡ nào?"
Cái này cần gì phải suy nghĩ, Nghi Ninh lập tức nói:
- "Đương nhiên có thể tốt thật là tốt."
La Thận Viễn lại cười cười: "Được."
Nghi Ninh nhìn vết sẹo dữ tợn trên tay hắn đặt trên lan can, luôn nhớ cảnh tượng La lão thái thái đã nói.
- "Nó vì đón lấy con mà bị đè trên mặt đất, kéo đâm thủng mu bàn tay nó, cả bàn tay toàn là máu. Nó đau đến khuôn mặt nhăn nhó..."
Trong lòng Nghi Ninh vẫn không thoải mái, nàng kéo tay tam ca, nhẹ nhàng vuốt ve vết sẹo lòng bàn tay hắn, lại cảm giác hắn dường như hơi hơi cứng người. Nghi Ninh hỏi:
- "Tam ca, thật sự tay không thể chữa hết sao?"
- "Chỉ là không thể khống chế lực độ."
La Thận Viễn nhìn tiểu nha đầu nâng tay mình cẩn thận nhìn, rồi thản nhiên giải thích, "Nếu dùng để viết chữ, kỳ thật không có gì trở ngại."
Nếu Tiểu Nghi Ninh vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-thua-tuong/383327/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.