Đối với Quý Hưng thì đêm giao thừa hay những ngày đầu năm mới cũng không khác ngày thường là bao.
Cậu vẫn giống như mọi khi, thức dậy trong bầu không khí lạnh lẽo.
Sau khi thay quần áo xong cậu nhìn sang đồ vật ở trên bàn, cậu đột nhiên khựng lại rồi thay đổi biểu cảm vài lần.
Đó là quyển bài tập cơ bản, còn có một số cuốn sách nổi tiếng dành giới trẻ.
Cậu thờ ơ cầm hai quyển sách bài tập lên, tùy ý lật vài trang. Ở bên trong không phải chữ La tinh mà là một số hoa văn hình tam giác hoặc hình vuông, cậu đọc không hiểu những thứ này một chút nào.
Đưa cho cậu mấy thứ này để làm gì chứ?
Vì hy vọng cậu học hành chăm chỉ, hay muốn châm biếm cậu vô học vô năng, hoặc là thúc giục cậu trở lại trường học?
Những thứ mà trước đây vị “thần tiên” này đưa cậu đều là thứ cần thiết trong cuộc sống, cho dù cậu cảm thấy kỳ lạ nhưng cũng sẽ không từ chối.
Nhưng mà những quyển sách bài tập này… lại khiến cậu vô thức nảy lên cảm giác phản cảm trong lòng.
Từ trong đáy lòng cậu dâng lên một cảm giác cực kỳ chán ghét.
Đông Tử không phải người tốt, nhưng câu nói “thần tiên cũng sẽ không giúp đỡ loại người như chúng ta” đó của anh ta lại trực tiếp đâm xuyên qua trái tim của Quý Hưng.
Quý Hưng cũng cho rằng như vậy. Sao thần tiên lại giúp loại người như bọn họ được chứ?
Cậu lại nhớ đến ánh mắt chán ghét ruồng bỏ của người dân trong thị trấn khi đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-thieu-nien-phan-nghich/231455/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.