Cả hai người cùng im lặng.
Ngoài mặt Nhâm Xử An rất bình tĩnh, nhưng trong lòng lại rất buồn bực.
Cô trực tiếp mở trò chơi ra để giết thời gian, làm vơi đi sự chú ý của mình.
Trong trò chơi, đã có vài tia nắng len lỏi vào từ bên ngoài cửa sổ.
Quý Hưng nằm ngủ say ở trên chiếc giường gỗ cũ nát, cậu đắp một chiếc chăn trông như đã lâu không được giặt giũ sạch sẽ vậy.
Trong giấc mơ, cậu không cau mày, không cười mỉa mai, khuôn mặt thả lỏng thoải mái chứ không căng thẳng giống như ban ngày.
Yên tĩnh.
Có lẽ chỉ có lúc ngủ, Quý Hưng mới nhìn giống như một đứa trẻ mười hai tuổi, nhỏ bé và mềm yếu.
Đứa trẻ này đúng là quá đẹp rồi.
Nhâm Xử An một tay chống cằm, ánh mắt nhìn chăm chú vào khuôn mặt vừa non nớt lại vừa đẹp đẽ trên màn hình điện thoại. Cô im lặng nhìn lên gò má và đôi môi hơi mở của cậu. Nếu cẩn thận lắng nghe thì dường như có thể nghe thấy được tiếng hít thở của Quý Hưng.
Cô nhìn Quý Hưng đến ngây người.
Ánh mắt lơ đãng nhìn sang góc trên bên phải thấy “0 kim tệ”. Nhâm Xử An không nhiều lời, trực tiếp nạp một trăm đồng và nhận được 120 kim tệ.
Trước đây còn nghĩ đến chuyện tuyệt đối không nạp tiền, nhưng hiện tại tâm trạng không tốt nên cô đã nạp tiền mà không thèm nghĩ ngợi gì nhiều.
Có lẽ tiêu tiền cũng là một cách để trút đi phiền muộn.
Nhìn thấy chiếc chăn bông cũ nát mà Quý Hưng đang đắp trên người, cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-thieu-nien-phan-nghich/231450/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.