Nhâm Xử An đã khuất phục trước hiện thực.
Cô đi thẳng vào trong nhà Quý Lan.
Gia đình cô chỉ là gia đình trung lưu thường thường, cũng không có bạn bè giàu có. Đây là lần đầu tiên cô bước vào một căn biệt thự. Vừa bước vào cửa, cô bật công tắc đèn trên tường.
“Ôi chao, quả nhiên là rộng lớn.”
Đập vào mắt chính là hai màu đen trắng lạnh lùng. Lầu một là phòng khách và nhà bếp với kiểu không gian mở, được quét dọn sạch sẽ không một hạt bụi. Sàn nhà không thể nào trắng hơn được nữa.
Cô đặt balo của mình vào tủ được để ngay cửa ra vào.
Sau đó quay đầu nhìn Quý Lan: “Có dép cho khách dùng ở trong nhà không?”
Quý Lan cởi áo khoác treo lên một bên. Sau đó ngồi chồm hổm xuống, lấy từ trong tủ giày ra một đôi dép mới tinh, đặt ở bên ngoài.
Anh không đứng lên, chỉ ngồi chồm hổm dưới đất, ngửa đầu nhìn Nhâm Xử An.
“Có, nhưng mà để cho chủ nhân dùng.”
Nhâm Xử An không phản ứng kịp với câu nói của Quý Lan.
Sau đó một giây cô đột nhiên hiểu ra ý nghĩa trong lời nói này, gương mặt đỏ ửng lên.
Cô bĩu môi, giận dỗi lên tiếng: “Miệng lưỡi anh được lắm.”
Sau khi đi ra khỏi nơi tổ chức lễ hội, cô đã đổi sang đi đôi giày được để sẵn trong cốp xe. Lúc này cô tháo giày, đi đôi dép lê vào chân rồi bước vào trong phòng khách nhưng vừa ngẩng đầu lên đã đụng vào lồng ngực Quý Lan.
Lại là hương gỗ thoang thoảng, khiến đầu cô “ong ong”.
“Anh…”
“An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-thieu-nien-phan-nghich/1019851/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.