Nhâm Xử An ngơ ngác nhìn Quý Lan.
Cô chợt nhận ra rằng, vai diễn hiện tại của mình hẳn là nhờ Quý Lan dùng cách gì đó để đổi về.
Trong nháy mắt, trong lòng cô ngổn ngang hàng trăm loại cảm xúc. Người trước mắt là nhóc con, là đứa bé mà cô đã nỗ lực bảo hộ từ khi còn nhỏ. Trong lòng cảm động, thậm chí còn đột nhiên có một loại cảm giác “Con trai nhà tôi đã trưởng thành”.
Sau khi bị Nhâm Xử An nhìn chằm chằm vài giây thì Quý Lan bắt đầu di chuyển tầm mắt. Anh cảm thấy mặt mình có hơi nóng lên, cứ như bị ánh mắt sáng rực của Nhâm Xử An thiêu đốt. Chỉ cần nhìn chằm chằm một vài lần đã đủ khiến cho anh hoảng hốt bỏ chạy.
Trong lòng không nhịn được mà xuất hiện một vài ý tưởng mong đợi hão huyền… Có khi nào thần tiên tỷ tỷ đã nhớ ra anh rồi hay không nhỉ?
Nghe Đoạn Tranh Vanh nói, sau khi thần tiên tỷ tỷ xem tập chương trình kia của anh, hình như còn bởi vì nó mà ngủ không ngon. Trong lòng anh mơ hồ xuất hiện một chút hưng phấn, chờ Nhâm Xử An chủ động đi về phía anh, gần gũi với anh.
Hy vọng thần tiên tỷ tỷ có thể giống như trước đây, không có chuyện gì phải giấu anh… vui vẻ chia sẻ cùng anh tất cả mọi thứ. Khi chật vật khổ sở sẽ tìm anh kể lể, có mỏi mệt thì than phiền với anh, bất kể có chuyện gì người đầu tiên cô tìm đến sẽ là anh, người quan trọng nhất cũng chỉ có thể là chính anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-thieu-nien-phan-nghich/1019840/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.