Một tiếng bộp vang lên, Sở Khuynh Ca bị ném trên một chiếc giường cũ nát.
Nàng lập tức ngồi dậy, nhìn nam nhân đang đứng trước mặt mình.
Áo choàng đen, che kín mặt, khiến người ta hoàn toàn không nhìn được ra dáng người và bộ dạng của hắn.
Nhìn ánh mắt của tên đàn ông áo đen rơi trên đầu vai mình, nàng mới ý thức được, áo ngoài của Phong Li Dạ đã rơi xuống khỏi vai nàng.
Lọt vào trong tầm mắt là làn da trắng như tuyết.
Nhưng chỉ bị hạn chế đến vai.
Sở Khuynh Ca không hoang mang, không nhanh không chậm, kéo đồ lên, lại thong thả chậm rãi buộc chắc.
Tên đàn ông đứng bên giường không hề cản trở, nhưng con ngươi đen như mực lại hiện lên một tia chán ghét.
“Vốn nghe nói Cửu Công chúa phóng túng ngang ngạnh, nam nhân thân cận nhiều vô số. Xem ra, tin đồn chưa hẳn là giả.”
Sở Khuynh Ca không có ý định giải thích.
Nếu như biểu hiện ra bộ dạng kinh hãi lúng túng trên giường của kẻ lưu manh, thì sẽ càng khơi dậy dục vọng chinh phục của đối phương.
Thong dong điềm tĩnh mới là biện pháp đúng đắn nhất.
Đáy mắt hắn khinh thường, nàng cũng không hề sai.
“Ha, đáng tiếc trông ngươi quá xấu, nếu không thì bản công chúa cũng có thể cân nhắc một chút, thu nhận người vào trướng phù dung.”
“Không biết liêm sỉ!”
Tên đàn ông áo đen hừ lạnh, khó giấu nổi vẻ chán ghét.
Cái liếc mắt cuối cùng nhìn nàng chính là giống như nhìn thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260833/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.