Chương trước
Chương sau
Sở Vi Vân lúc này, quả thực là vẫn còn ở trong phòng của Phong Li Dạ, tuy nhiên Phong Nguyên Hạo cũng ở trong phòng.

Phong Li Dạ đang xem bản đồ địa hình, Sở Vị Vân đứng bên cạnh, vặn bấc ngọn đèn để ánh sáng sáng hơn, Phong Nguyên Hạo ngáp một cái, sắp không nhịn được nữa.

Tuy nhiên, có vẻ như Vân quận chúa không có ý định rời đi, hắn ta không thể rời đi trước được. Nếu như hắn ta rời đi trước, để Vân

Quan chua một minh ở trong phong của đại ca, dieu nay se khien người ta đồn đại rằng Phong Nguyên Hạo đây là vì Quận chúa! Hắn ta tính toán nhắc nhở: “Đại ca, quận chúa, không còn sớm nữa.”

Đôi mày kiếm dày đen như mực của Phong Li Dạ hơi nhướng lên, nhìn đồng hồ cát cách đó không xa, đã gần nửa đêm rồi. Hắn nhìn bản đồ địa hình, nghiên cứu có chút say mê, quên mất thời gian. Nhìn lên thì phát hiện Sở Vi Vân đứng cách mình không xa, giữa lông mày có dấu vết nhíu lại phản kháng theo bản năng. Hắn ta không quen lại gần phụ nữ. “Quận chúa sao không về nghỉ ngơi đi?”

“Dạ ca ca, huynh bị thương, đến bây giờ còn đang bận việc quân, muội làm sao có thể đi về nghỉ ngơi trước?”

Sở Vi Vân khẽ cắn môi mỏng, giọng nói nhẹ nhàng đến mức gần như nhỏ ra nước

“Mặc dù Vân nhi là phận nữ nhi, nhưng cũng muốn làm gì đó cho bách tính.”

“Lúc Dạ ca ca bận, Vân nhi nguyện sẽ ở bên huynh, Vân nhi không mệt!”

Phong Nguyên Hạo không nhịn được lại ngáp một cái, nàng ta không mệt, nhưng hắn vừa mệt lại vừa buồn ngủ.

Sau mấy ngày đêm trên đường, một đại nam nhân như hắn, suýt chút nữa không nhịn được, vị quận chúa yểu điệu này, có thể chống đỡ như thế nào?

“Quận chúa, ừm, đại ca của ta cũng sẽ phải nghỉ ngơi, nếu không,

quận chúa cũng về nghỉ ngơi đi.”

Phong Nguyên Hạo lặng đi, câu nói này, nghe thấy thôi hắn còn đó cả mặt, vậy mà vị Vân quận chúa này dám nói ra.

Tuy nhiên, điều này cũng cho thấy Vân quận chúa thực sự có tình cảm với đại ca! Muội ấy vừa dịu dàng và tình cảm, còn hơn cả Cửu công chúa đó, hơn rất nhiều! Nhưng không biết đại ca sau khi nghe lời bộc bạch trắng trợn của Vân quận chúa có phản ứng gì?

Sở Vi Vân cũng đang bí mật nhìn lén Phong Li Dạ, nhưng Phong Li Dạ đang cau mày, dường như đang suy nghĩ điều gì đó? Cuối cùng nàng ta mới khó khăn thu hết can đảm để tỏ tình, rốt cuộc huynh ấy có nghe vào không?

Phong Nguyên Hạo nghi ngờ hỏi: “Đại ca...”

Không ngờ, Phong Li Dạ đột nhiên nhướng mắt gọi: “Phong Tảo!” Phong Tảo xuất hiện trong nháy mắt, mở màn bước vào, khom. người nói: “Chủ nhân”

Phong Li Dạ đột nhiên nhớ tới, bản thân đã hồi cung được hai canh giờ rồi, hắn ta nhíu mày hỏi: “Người phụ nữ kia đang làm cái gì?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.