Nam tử ngồi trước bàn, hai đầu lông mày không chút dao động nào. 
Nhìn dáng vẻ rất bình tĩnh nhẹ nhàng, tựa như không quan tâm chút nào đến chuyện Phong Tảo nói. 
Phong Tảo cũng đoán không ra tâm tư của thế tử gia nhà mình. 
Cửu Công chúa ở chung phòng với một mỹ nam tử tuyệt sắc, cô nam quả nữ ở chung một hai canh giờ, thế tử gia, thật sự không để ý à? 
Chờ một lát, vẫn không thấy thế tử gia có phản ứng. 
Phong Tảo quyết định, không để ý đến chuyện này. 
Dù sao, danh tiếng phong lưu của Cửu công chúa, thế tử gia hẳn là cũng đã quen rồi. 
Chuyện rất nhỏ. 
“Gia, tam quân đã chỉnh đốn xong, sáng ngày mai là có thể…” 
“Nam tử tuyệt sắc từ đâu đến?” Phong Ly Dạ ngồi trước bàn đột nhiên hỏi. 
Gương mặt như sao trời, ngay cả nhấc mày cũng chưa từng nhấc, không hiển sơn không lộ thủy, vẫn nhẹ nhàng như trước. 
Chỉ là, nét bút vừa đặt xuống, vốn là cứng cáp có lực, lúc này càng là như rồng bay phượng múa. 
Nhưng lại như đang cầm đao Trảm Nguyệt, một đao chém xuống… 
Trong lòng Phong Tảo rung động một chút, suýt nữa đã bị suy nghĩ trong lòng mình hù chết. 
Thu lại thần sắc, hắn ta nói: “Là mỹ nam tử mà Lam Vũ mang về, còn mang về làm gì, trước mắt còn chưa biết, thuộc hạ lập tức đi nghe ngóng…” 
“Tại sao phải nghe ngóng?” 
“Ơ?” Phong Tảo phát hiện mình càng lúc càng không hiểu thấu được tâm tư của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260690/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.