Công chúa quả nhiên tính toán như thần. 
Nói đại quân muốn qua đêm ở đây, quả nhiên không bao lâu sau Phong Tứ đã thông báo cho mọi người hạ trại. 
Chỉ là tối nay sắc trời u ám, chưa vào đêm mà cũng đã tối tăm âm u. 
Có vẻ như sắp có mưa gió nổi lên. 
Xảo Nhi sớm hầu hạ Sở Khuynh Ca uống cháo loãng, cũng ăn chút điểm tâm. 
Đại khái là bởi vì không còn xóc nảy sau bữa ăn nữa, Sở Khuynh Ca cũng không còn nôn. 
Xem như có chút tiến bộ. 
Đêm xuống, quả nhiên là có mưa to. 
Lam Vũ bưng bát thuốc, canh giữ bên ngoài lều. 
“Mộ Bạch tiên sinh đâu?” Xảo Nhi thò đầu ra ngoài, đảo mắt nhìn quanh. 
Thường ngày đều là Mộ Bạch tiên sinh tự mình đưa đến. 
Lam Vũ quay đầu nhìn lại, mới nói: “Tiên sinh nói còn có chút việc phải làm, bảo ta đem thuốc đến.” 
Hắn ta cách màn cửa, cung kính cúi đầu nói với người bên trong: “Tiên sinh nói, thuốc buổi đêm cũng đã chuẩn bị xong, chút nữa sau khi bảo Xảo Nhi hâm nóng lại thì có thể uống được rồi.” 
“Mộ Bạch có chuyện gì?” Sở Khuynh Ca hỏi. 
Lam Vũ lắc đầu: “Thuộc hạ không biết.” 
“Ta biết rồi, để Xảo Nhi đem thuốc vào, ngươi đi nghỉ ngơi đi, sắp mưa to gió lớn rồi, tối nay nếu ta không cho gọi thì cũng không cần đến đây.” 
“Công chúa…” Lam Vũ đã quen canh giữ bên ngoài lều của Công chúa, bảo hắn ta rời đi, hắn ta quả thật có hơi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260594/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.