“Cứ thích tự mình đa tình vậy sao?” Sắc mặt Phong Ly Dạ càng tái xanh hơn: “Chỉ là Bổn thế tử không cho phép ngươi tự cho là đúng!”
Cho dù là hòa ly, cũng phải là hắn viết thư hưu thê, mà không phải nàng tự chủ động đưa đến một cái tờ giấy chẳng biết là gì được gọi là thư hòa ly!
“A, thì ra là Thế tử gia cảm thấy bản thân bị vứt bỏ, mất hết mặt mũi nên không chịu được?”
Sở Khuynh Ca sửa chỉnh lại quần áo đã trở nên lộn xộn vì bị hắn khiêng đi.
Nàng cười xinh đẹp như hoa: “Được thôi, vậy Thế tử gia viết một từ thư hưu thê cho ta, ngay bây giờ, ta chờ, ta cũng không ngại bản thân là người bị vứt bỏ đâu.”
Vẻ mặt của hắn lập tức trở nên giống như khó nói thành lời.
Hắn, không viết, thư hưu thê!
Cái nữ nhân đáng chết này!
Đột nhiên hắn đi về phía trước.
Trong mắt Sở Khuynh Ca lóe lên một tia đề phòng: “Ngươi muốn làm gì?”
“Không phải ngươi không sợ trời không sợ đất? Còn sợ ta làm cái gì à?” Phong Ly Dạ híp mắt lại.
Phẫn nộ đến tột cùng đã trở thành thong dong.
Giả vờ thong dong.
Bởi vì, nếu như không thong dong, hắn sợ bản thân sẽ thật sự mất khống chế, lỡ tay bóp chết nàng!
Nữ nhân này, đã thành công khơi mào cơn giận trước giờ chưa từng có trong hắn!
Lần này rồi lần khác, nàng, tuyệt đối là có một không hai trên đời này!
Cơn phẫn nộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260469/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.