“Ưm ưm… Ưm…”
Thân là công chúa của một nước, làm sao có thể tùy tiện phun nhổ bừa bãi được cơ chứ?
Nàng chỉ có thể cố gắng kiềm lại rồi nuốt xuống.
Thật chua, chua đến mức da đầu cũng ngứa ran cả lên!
“A.” Nhìn thấy nàng chua đến mức suýt khóc, trong lòng nam nhân nào đó hết sức vui vẻ.
Nhưng hắn không ngờ lại cắn phải thứ gì đó trong miệng, mặt hắn lập tức cứng lại.
Hắn phất tay áo, quay mặt qua chỗ khác ngay.
Sở Khuynh Ca thấy thế, làm gì còn tâm trạng để ý đến sự chua chát trong miệng nữa? Nàng lập tức qua xem hắn thế nào.
“Cho ta nhìn xem! Không được phép che lại! Để ta xem!”
Nàng dùng sức giữ chặt tay áo của hắn, nhất quyết phải kéo tay áo hắn xuống để xem hắn chua đến mức nào.
“Ly Thế tử, đường đường là Thế tử, không nên tùy tiện phun bất cứ thứ gì, phải chú ý hình tượng, mau để ta nhìn xem!”
“Không được phép nhìn!”
“Ta phải nhìn cho bằng được!”
Phong Tảo ngây ngẩn cả ra, Xảo Nhi cũng thế.
Nhìn thấy vóc dáng mảnh khảnh của Phong Ly Dạ xoay người đi qua phía con ngựa ở cách đó không xa.
Còn cô nương nghịch ngợm đó vẫn luôn nắm lấy tay áo hắn. Nàng vừa kéo vừa lôi, nhất quyết phải nhìn bằng được vẻ mặt của hắn ngay lúc này.
Hai người một thấp một cao ấy vậy mà lại ở trên đường đùa giỡn với nhau như thế.
Đây có phải là vị Thế tử cao ngạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260423/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.