Toàn thân Sở Khuynh Ca đều hằn vết roi.
Lúc Xảo Nhi hầu hạ nàng đã khóc tới mức thở không thông, suýt nữa thì ngất xỉu.
“Thế Tử gia, ngài nhất định phải làm chủ cho công chúa của chúng ta, tìm ra đám người đứng đằng sau chuyện này!”
“Khắp người công chúa đều là vết roi, da thịt của nàng mồm mại non nớt như thế… Hu hu hu!”
Xảo Nhi quỳ trên mặt đất, ngẩng lên lấy tay lau nước mắt.
Phong Ly Dạ đi tới bên giường.
Nữ tử trên giường vẫn đang hôn mê bất tỉnh, nhưng mà đại phu đã nói nàng chỉ bị suy nhược, không có gì đáng lo.
Nhẹ nhàng vén cổ áo ra cũng có thể nhìn thấy dấu tích bị roi đánh.
Nàng bị người ta đưa vào trong rừng, sau đó còn bị bọn chúng hành hạ.
Chuyện này lại dám xảy ra bên cạnh hắn!
Trong tầm mắt của hắn!
“Thế tử gia…” Xảo Nhi vẫn quỳ gối như cũ, không dám qua đó.
“Ra ngoài.” Giọng điệu của Phong Ly Dạ rất lãnh đạm, nhưng cũng rất chân thành đáng tin cậy.
Xảo Nhi cắn cắn môi, cuối cùng ngẩng lên chỉ thấy bóng lưng lặng lẽ của hắn thì đành đứng dậy đi ra ngoài.
Bên ngoài, Phong Tảo cũng đang quỳ trong viện, đến tận bây giờ vẫn chưa đứng dậy.
Xảo Nhi đi tới, thấp giọng nói: “Không phải lỗi của ngươi, ngươi như này, sau này công chúa biết sẽ không vui.”
“Là lỗi của ta, là do ta không trông chừng công chúa thật tốt.”
Lúc đó, hắn ta thật sự không cảm nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260410/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.