Phong Ly Dạ ban đầu thật sự thấy không vui lắm, thật ra là thẹn quá hóa giận.
Nhưng bây giờ nhìn thấy Sở Khuynh Ca bưng bát cơm chiên trứng của mình lên, hắn lại thấy đau lòng.
“Đừng ăn nữa, khét hết rồi.”
Không ngờ nàng vì muốn lấy lòng hắn, lại bằng lòng chịu uất ức như vậy.
Vừa rồi hắn đã trách lầm nàng.
Sở Khuynh Ca nghiêng đầu nhìn hắn, chớp chớp đôi mắt, ra vẻ ngạc nhiên.
“Ta không ăn, chỉ nhìn thử xem bên trong có những thứ gì.”
Sau cùng, nàng còn cau mày, vẻ mặt đầy chán ghét: “Thứ buồn nôn thế này ai muốn ăn chứ? Ta cũng đâu phải đồ ngốc!”
“…”
“Sao vậy? Ánh mắt gì đây? Trên mặt ta có gì sao?”
“…”
Hắn trước nay chưa từng thấy nữ nhân nào như vậy! Nữ nhân như thế… làm người ta giận đến nghiến răng nghiến lợi!
Phong Ly Dạ hít một hơi thật sâu.
Sau cùng, hắn cúi đầu ăn không thèm để ý đến nàng nữa.
Mãi cho đến khi bữa sáng kết thúc, hắn vẫn không nói lời nào với nàng!
Nữ nhân đáng chết này, nói với nàng nửa lời cũng sẽ làm hắn tức chết!
Hắn không muốn chết trẻ!
Giờ ngọ, xe ngựa đang đợi trước phủ Quốc Công.
Lúc Sở Khuynh Ca và Xảo Nhi ra ngoài, đúng lúc nhìn thấy Yến Lưu Nguyệt đang dìu Sở Vi Vân bước ra khỏi Tinh Vân Uyển.
Buổi tiệc vào ban đêm, những nữ quyến khác của Phong Tứ Hải và phủ Quốc Công đều được sắp xếp vào vào cung lúc trời chập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260357/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.