“Thế tử… gia thật biết… nói đùa, ha ha.”
Ý cười trên môi Sở Khuynh Ca, nhất thời cứng ngắc.
“Muốn biết bổn thế tử có nói đùa hay không sao?” Phong Ly Dạ híp mắt, đột nhiên nghiêng người lại gần.
“Không muốn!” Sở Khuynh Ca sợ tới mức lùi về phía sau.
Nhưng, khoang trong xe ngựa không lớn lắm nàng có thể lùi đến đâu được chứ?
Không cẩn thận, bùm một tiếng, sau lưng đụng phải vách tường, không thể lùi tiếp nữa.
Trên thực tế Ly thế tử người ta căn bản không qua đó.
Nam nhân này, chân dài khiến người ta đố kỵ oán hận!
Chân vươn ra đặt bên cạnh nàng, cẳng chân lập tức đè vào làn váy của nàng, ngay cả cơ hội chạy trốn nàng cũng không có.
“Thế tử gia, chàng đè ta.” Sở Khuynh Ca nhẹ nhàng kéo váy.
“Ta đè nàng?” Hắn không nặng không nhẹ hừ một tiếng, đôi mắt sâu thẳm nhuốm một tia du͙ƈ vọиɠ.
“Bổn thế tử đè nàng như thế nào? Vu tội như vậy là muốn Bổn thế tử biến chuyện nàng nói thành sự thật sao?”
“…” Nghe thấy vậy, thái dương Sở Khuynh Ca treo đầy vạch đen.
Nhưng nàng không dám phản bác, nam nhân này, bá đạo tùy hứng, không có chuyện gì là hắn không dám làm.
“Ta chỉ nói là, thế tử gia chàng đè trúng làn váy ta rồi… Cái kia, không có gì, chàng thích thì tiếp tục đè đi, ha ha.”
Nàng nhận lỗi có được không? Dùng ánh mắt như vậy nhìn chằm chằm nàng, áp lực hơi lớn đấy.
Nhưng rất rõ ràng, đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260355/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.