“Vân Nhi!” Yến Lưu Nguyệt tay mắt lanh lẹ, lập tức qua đó đỡ lấy Sở Vi Vân.
“Vân Nhi, con có sao không?”
Hoàng thượng và Thái hậu cũng lo lắng.
Chỉ có Sở Khuynh Ca và Phong Ly Dạ không nói gì.
Sở Khuynh Ca đối với kỹ thuật diễn xuất của Sở Vi Vân sớm đã nhìn mãi thành quen rồi.
Nhưng nàng không thể ngờ, nam nhân bên cạnh lại nắm tay nàng, sợ nàng không an lòng, muốn tiếp thêm cho nàng chút dũng khí sao?
Nàng ngẩng đầu nhìn hắn, đáy mắt mang theo ý cười không chút để ý.
Nếu chút tình huống nhỏ này đã khiến nàng hoảng sợ thì nàng đã sớm bị dọa chết vô số lần rồi.
Ngược lại bộ dạng không thèm để ý của Sở Khuynh Ca khiến Phong Ly Dạ rất đau lòng.
Lúc trước, nàng đã bị Sở Vi Vân hãm hại bao nhiêu lần rồi chứ?
Nhưng bởi vì hắn có thành kiến với nàng căn bản không muốn nghe nàng giải thích.
Hắn cũng là đồng lõa bắt nạt nàng!
“Vân Nhi, rốt cuộc sao vậy?” Thái hậu vội vàng hỏi.
“Cháu… cháu khó chịu lắm.” Sở Vi Vân để Yến Lưu Nguyệt đỡ mình ngồi xuống ghế bên cạnh.
Nàng ta dựa trên người Yến Lưu Nguyệt, hơi thở mong manh, bộ dạng mảnh mai bất cứ lúc nào cũng có thể bị gió thổi đi.
“Hôm qua rõ ràng… đã tốt hơn rất nhiều rồi, chỉ là… Khuynh Ca muội muội nhất quyết muốn Vân Nhi thử cái gọi là y thuật châm cứu mà muội ấy học được từ nơi nào đó, Vân Nhi bèn… khụ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260351/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.