Đêm nay là Phong Dụ Hoa trông Phong Ly Dạ.
Thực ra, mấy ngày qua nàng ấy vẫn luôn trông hắn, gần như không rời nửa bước.
Bởi vì Phong Thần Mặc còn phải chăm sóc cho Yến Lưu Nguyệt, nên hắn ta chỉ có thể thỉnh thoảng đến thăm.
Mặc dù tình trạng của Yến Lưu Nguyệt có phần khả quan hơn so với Phong Ly Dạ, nhưng xét chung thì bà ta cũng bị thương không nhẹ.
Thảm nhất là, chân của bà ta đã thật sự bị phế.
Cú sốc quá lớn đã khiến thương thế bà ta ngày một nặng hơn, nhất thời không cách nào khá nổi.
Nhưng đêm nay Phong Dụ Hoa có chút kỳ lạ. Đến lúc nửa đêm, nàng ấy đột nhiên nói muốn về Phong Hoa Uyển.
“Không bảo vệ Tiểu Ly Tử à?” Tần Bất Phàm đã ở bên nàng ấy suốt mấy ngày nay.
Nàng ấy túc trực bên Phong Ly Dạ, còn Tần Bất Phàm thì canh chừng đình viện.
Từ xa nhìn về phía cửa phòng Phong Ly Dạ, Tần Bất Phàm hỏi: “Tiểu Ly Tử khá hơn chưa?”
“Vẫn như cũ.” Sắc mặt Phong Dụ Hoa có chút quái dị.
“Vậy tối nay ngươi định về hả?” Chẳng lẽ… Có người khác đến trông hắn?
Nhưng ông ta vẫn luôn ở tiền viện mà có thấy ai ra vào nội viện đâu.
“Ta về nghỉ ngơi một chút…”
“Vậy để ta trông nó.”
“Không cần!” Phong Dụ Hoa nắm lấy ống tay áo ông ta: “Đêm nay ngươi theo ta.”
Tần Bất Phàm sửng sốt một lúc, sau đó khuôn mặt đột nhiên nóng rực: “Tứ tiểu thư…”
“Nghĩ gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260259/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.