Trong cái nhìn ấy, mờ nhạt, hoang vu, xa lánh và cuối cùng, tất cả đều trở nên vô cùng yên tĩnh.
Nó xa lạ đến mức khiến mọi người hoài nghi liệu người bọn họ muốn biết có thực sự tồn tại hay không.
Một lúc sau, hoàng thượng đến, tất cả đội ngũ bắt đầu xuất phát.
Một loạt các hành động, tất cả đều trông rất cứng ngắc, máy móc.
Sở Khuynh Ca nghe thái hậu sắp xếp xong, lập tức hành lễ bái hoàng thượng và thái hậu sau đó nàng lên xe ngựa rời khỏi kinh thành.
Suốt buổi sáng, nàng ngồi im trong xe ngựa của mình.
Xảo Nhi trò chuyện cùng nàng nhưng nàng phớt lờ bỏ ngoài tai, kể cả nàng ấy có chuẩn bị trà bánh cho nàng thì nàng cũng không đụng đến nhiều.
Vẫn như mọi khi, đây chính là xe ngựa lò xo do nàng tự tay thiết kế, cảm giác mỗi lần xóc nảy, lắc lư không mạnh như xe ngựa kiểu trước, ngồi dậy đi đứng rất thuận tiện và thoải mái.
Có điều khuôn mặt của công chúa có vẻ không được tốt cho lắm.
Lúc này, Xảo Nhi đang ngồi trước xe ngựa.
Lần này đội ngũ có phần khác với lần hành quân trước, không có quá nhiều người, có điều mấy nhân vật chủ chốt thì vẫn giống lần đó.
Vì vậy, mỗi lần Xảo Nhi ngẩng đầu lên, là nàng ấy có thể nhìn thấy Phong Ly Dạ đi ngay đầu hàng ngũ.
Bóng lưng của Thế tử gia vẫn vậy, hoàn mỹ đến nỗi khiến người ta không thể bắt bẻ được, nhưng hôm nay thì khác, dường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260245/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.