Để thiếu trại chủ… bế nàng?
Nguyên một phòng người, ai nấy cũng đều trợn tròn hai mắt không dám tin!
Nữ nhân này thật sự là ngoài sức tưởng tượng!
Có tin đồn nói cửu công chúa trời sinh tính tình phóng đãng, thì ra… thì ra đều là thật.
Sở Khuynh Ca cũng mặc kệ những người khác đang nhìn mình, đôi mắt mây của nàng lóe lên những màu sắc tuyệt đẹp, chỉ nhìn chằm chằm thiếu trại chủ.
Đôi mắt của con người không lừa được kẻ khác, thiếu trại chủ này cũng chẳng phải hạng người tàn ác gì.
Chỉ là không biết bắt nàng về rốt cuộc có mục đích gì?
Bắt cóc, tống tiền?
Sơn trại này nghèo lắm à?
“Thiếu trại chủ, bế tôi chứ?”
“Không…” Thiếu trại chủ tựa như bị dọa, hoảng loạn lùi lại phía sau mấy bước, cách xa nàng ra.
Hương Lan tức đến độ xém cho nàng một bạt tai: “Yêu nữ…”
“Sao ngươi biết ta còn cái tên khác là yêu nữ?” Mắt Sở Khuynh Ca sáng cả lên, vẻ mặt ngạc nhiên mừng rỡ: “Trước chúng ta biết nhau à? Sao ta không nhớ nhỉ?”
“…”
Mọi người lặng yên.
Đầu óc có vấn đề à?
Người ta mắng mà nàng còn không nghe ra? Này là ngu thật hay giả ngu vậy?
Hương Lan cả đống lời đã đến đầu môi lại không chửi ra.
Nha đầu chết tiệt này, ngu như heo vậy!
Cuối cùng vẫn là thiếu trại chủ đưa Sở Khuynh Ca về phòng nghỉ ngơi.
Có điều đêm nay hình như cửu công chúa hơi lắm mồm.
“Này, chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260227/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.