Xảo Nhi còn tưởng mình chết chắc rồi chứ, không ngờ, nàng ấy lại sống sót.
Lúc mơ mơ hồ hồ tỉnh lại, bên giường tựa như có một người đang ngồi.
Là Lam Vũ.
“Cứu công chúa! Cứu cứu… Công chúa.” Xảo Nhi mở miệng nói, giọng khàn đặc không thôi.
“Cứu… Công chúa…”
Trong lòng Lam Vũ lại chua xót một trận.
“Xảo Nhi, muội sao rồi? Ta đã cho người đi tìm nữ đại phu rồi, nhưng mà…”
Nhưng mà trong quân đội, chỉ có bên Vân quận chúa là có y nương, nhưng mà, Vân quận chúa… chắc gì đã có cái lòng tốt ấy.
“Cứu công chúa…” Xảo Nhi động đậy thân thể, lập tức đau đến toàn thân đổ mồ hôi.
Nhưng vẫn luôn nghĩ đến an nguy của công chúa.
Lam Vũ rót một chén nước, bón cho nàng ấy uống, tinh thần Xảo Nhi mới tốt lên chút ít.
“Lam Vũ!” Nàng ấy chịu đựng đau nhức kịch liệt, nắm lấy tay Lam Vũ.
“Đêm qua công chúa bị hắc y nhân đưa đi, Phong Tứ đã đi cứu rồi, thế tử gia… Thế tử gia bảo vệ Vân quận chúa.”
Nàng ấy dùng sức nắm chặt nắm tay, sợ bản thân vì quá đau, mà có thể ngất đi bất cứ lúc nào.
Lam Vũ vì muốn tìm Mộ Bạch nên hôm qua làm lãng phí thời gian cũng không không biết là có phải vừa mới tới hay không.
Hắn ta cũng không biết là đã xảy ra chuyện gì!
“Ta… ta nghe bọn họ nói, phía bên Bắc Tần đã phát lệnh truy nã… giang hồ.”
“Lệnh truy nã giang hồ?” Trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260224/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.