Quả thật Phong Ly Dạ không tin Sở Khuynh Ca.
Vị cung nữ này là do Phong Tứ tìm bừa tới, lúc trước vẫn luôn làm việc ở đoàn xe Nam Tấn bên kia.
Kẻ này đều không có bất cứ quan hệ nào với Sở Khuynh Ca hay Sở Vi Vân cả.
Hắn không tin Sở Khuynh Ca, nữ nhân này quá gian xảo!
Hắn cần phải tự mình ở đây.
Xảo Nhi túm đệm giường, một lúc lâu mới nhắm mắt lại, gật đầu: “Ngài… bắt đầu đi.”
Cung nữ rụt rè cởi bỏ xiêm y của nàng ấy.
Nhưng giây phút trút bỏ trang phục xuống, trong lòng cung nữ hốt hoảng, thế nhưng sợ tới mức khẽ hô lên: “A!”
Xảo Nhi nhắm mắt lại, nơi khóe mắt lệ nóng tuôn rơi.
Nàng ấy biết chính mình rất xấu xí, chẳng qua không nghĩ tới, khó coi đến mức người ta vừa thấy đã bị dọa thét chói tai.
Trái tim thật sự rất thê lương.
Phong Ly Dạ quay lưng về phía giường siết chặt lòng bàn tay, trầm giọng hỏi: “Thế nào rồi?”
Cung nữ luống cuống tay chân, mặc tốt xiêm y cho Xảo Nhi.
Lúc này mới lảo đảo đi tới trước mặt Phong Ly Dạ, ‘bịch’ một tiếng quỳ xuống: “Bẩm, bẩm Thế tử gia, lưng Xảo Nhi cô nương và… và…”
“Mau nói rốt cuộc là có chuyện gì?” Sở Khuynh Ca bĩnh tĩnh nói.
“Thiêu, bị thiêu.”
“Bị thiêu?” Ánh mắt Phong Ly Dạ trầm xuống: “Có ý gì? Nói rõ ràng!”
“Thì, thì giống như bị đốt cháy giống nhau, từng, từng mảng lớn đều là màu đen, y, y như bắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260163/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.