Nghe thấy động tĩnh phía sau bãi cỏ, Xảo Nhi run sợ vội vàng lùi lại.
Cái giỏ trên tay rơi xuống đất một cái rầm, nàng ấy xoay người, chạy nhanh về trại doanh.
Rõ ràng là có ai đó đang từ bãi cỏ đuổi nàng ấy, nhưng Xảo Nhi thậm chí còn không dám quay đầu lại, cứ cắm đầu mà chạy.
Người phía sau vẫn đang đuổi theo không ngừng, Xảo Nhi càng chạy nhanh hơn nữa thì hắn ta sẽ lại càng đuổi theo gắt hơn.
Cuối cùng, chân của Xảo Nhi đã nhũn ra, cơ thể còn chưa hoàn toàn hồi phục, nên đầu nàng ấy đập mạnh về phía trước.
Bóng dáng của người ở phía sau trong nháy mắt đã di chuyển đến bên cạnh nàng ấy.
Một lòng bàn tay lớn đưa ra đỡ lấy Xảo Nhi suýt chút nữa là đã ngã xuống đất: “Xảo…”
“Buông ta ra! Buông ta ra!” Xảo Nhi vô cùng kinh hãi, giơ nắm đấm lên, vung nắm đấm vào mặt đối phương.
Nàng ấy không có bao nhiêu sức lực, nhưng cú đấm này lại trúng ngay sống mũi của đối phương.
Phong chỉ cảm thấy chóp mũi nóng ran, dường như có thứ gì đó đang rơi xuống.
“Xảo Nhi, là ta! Là ta, Phong Tảo đây! Đừng sợ!”
Hắn ta không biết tại sao nàng ấy lại sợ hãi đến vậy, nhưng dáng vẻ hốt hoảng kinh hoàng đó lại khiến trái tim hắn ta thắt chặt lại.
Trong lòng khó chịu không thể nói thành lời.
“Ta là Phong Tảo, ta không có ác ý, ta chỉ là tới xem nàng định làm gì, muốn giúp nàng mà thôi, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260146/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.