“Xảo Nhi, thật ra thì ta…”
Những lời của Phong Tảo khiến Xảo Nhi khó hiểu và có chút bất an.
Nàng ấy không muốn nghe hắn ta nói nữa.
Bởi vì một số việc, tự bản thân nàng ấy cũng không thể kiểm soát được.
“Phong thị vệ…”
“Gọi ta là Phong ca!” Phong Tảo nhấn mạnh.
Sự khăng khăng này khiến Xảo Nhi càng thêm bất an.
Nàng ấy cắn môi dưới, rồi mới nhỏ giọng gọi: “Phong đại ca.”
“Ừm!” Đôi mắt Phong Tảo tràn đầy sự vui mừng, hắn ta gấp rút nói: “Xảo Nhi, ta có chuyện muốn nói với nàng, ta…”
“Phong đại ca, ta phải quay trở về rồi, công chúa đang đợi ta!” Xảo Nhi hoảng sợ, xoay người định rời đi.
Phong Tảo đã nói đến nước này rồi, nên hắn ta không có lý do gì để bỏ cuộc giữa chừng.
Hắn ta bước nhanh về phía trước, nắm lấy cổ tay của Xảo Nhi: “Hôm nay, chúng ta phải nói rõ ràng, Xảo Nhi, đừng né tránh nữa!”
“Ta không có chạy trốn, ta chỉ là… chỉ là thật sự có việc cần phải làm, ta phải trở về hầu hạ công chúa rồi!”
“Xảo Nhi…”
“Phong đại ca, hóa ra huynh ở đây!” Cuối rừng rậm, Nhu Nhi bước nhanh tới.
Khuôn mặt của nàng ta trông rất khó coi, nàng ta trừng mắt nhìn Xảo Nhi, khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận.
“Ngươi… thân thể của ngươi đã thành ra bộ dạng giống như ma quỷ đó rồi, vậy mà ngươi lại còn muốn dụ dỗ Phong đại ca!”
Nghe thấy bốn chữ “giống như ma quỷ” đó, sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260140/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.