Lúc này Sở Vi Vân nhắc đến Yến Lưu Nguyệt.
Vừa nghĩ đến dáng vẻ đi tập tễnh của mẫu thân Phong Ly Dạ đè nén lại cảm xúc, hắn ta không khỏi mềm lòng.
Hắn ngước mắt lên nhìn rõ khuôn mặt của Sở Vi Vân, ánh mắt hắn hơi trầm xuống.
Đây là lần đầu tiên trong ngày hắn nghiêm túc nhìn nàng ta.
Trên khuôn mặt này có một vết sẹo.
Bị hắn ta nhìn khuôn mặt Sở Vi Vân trở nên nóng bừng nhưng sau đó bắt đầu tái nhợt.
“Có… có phải rất xấu xí không?” Nàng ta quay mặt đi giọng nói khàn và nhỏ, có chút lùng túng.
Phong Ly Dạ thu hồi tầm mắt, đối với hắn nàng ta có xấu xí hay không chẳng có nghĩa lý gì.
Chỉ là trước đó không biết đã bôi thứ gì lên mặt mà vết sẹo này cũng không quá rõ ràng.
Còn đêm nay nàng ta để mặt mộc, không bôi gì lên mặt nên vết sẹo này lộ ra rất rõ.
Điểm này không giống với tính cách của Sở Vi Vân.
Sở Vi Vân rót cho hắn một tách trà rồi khẽ nói: “Ta nghe nói Nam Tấn không quá xem trọng dung mạo của nữ tử vì vậy…”
Nàng ta liếc nhìn Phong Ly Dạ.
Mặc dù khuôn mặt hắn ta vẫn không biểu hiện gì và rất khó có thể nhìn thấy bất kì vẻ xúc động nào trên khuôn mặt hắn nhưng Sở Vi Vân đã theo sau hắn tơ tưởng nhiều năm như vậy nên nàng ta có thể hiểu được ít nhiều tính cách của hắn.
Chỉ vì trước đây nàng ta quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260136/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.