Sau khi con dao găm tinh xảo xẹt qua cổ Xảo Nhi, bỗng nhiên một chưởng đánh xuống lưng nàng ấy.
Cơ thể của Xảo Nhi giống như một con diều bị đứt dây, nàng ấy bị đẩy ra và lập tức ngã về phía trước.
“Xảo Nhi!” Sở Khuynh Ca chạy tới và đỡ nàng ấy ở giữa không trung.
Hai người ngã xuống đất, Sở Khuynh Ca nhìn xuống, động mạch cổ của Xảo Nhi đã bị cắt đứt, mặt đầy máu!
“Không! Không! Xảo Nhi đừng!”
Nàng xé váy của mình và ấn vải vào cổ Xảo Nhi.
Tuy nhiên, máu không hề ngừng chảy, một chút tác dụng cũng không có!
“Xảo Nhi, Xảo Nhi, em phải cố lên, ta có thể cứu em, ta nhất định có thể cứu được em!”
Túi châm, túi châm đâu?
Nhưng làm thế nào để xuống châm?
Ngay cả xuống châm ở đâu nàng cũng không biết!
Miệng vết thương này… Nàng không có cách, nàng thật sự không có cách nào!
“Xảo Nhi, Xảo Nhi…”
Cho dù là Sở Khuynh hay Sở Khuynh Ca, đây cũng là lần đầu tiên nàng đối mặt với một người bị thương, nàng luống cuống đến mức hoàn toàn rơi vào tuyệt vọng!
Cho dù nàng có làm gì đi nữa, máu trên cổ Xảo Nhi vẫn không ngừng chảy!
Không ngừng chảy được!
Các mạch máu đã hoàn toàn bị cắt đứt!
Nàng không thể ngăn được!
“Xảo Nhi, Xảo Nhi…”
Sở Khuynh Ca chưa bao giờ khóc trước mặt người ngoài, nhưng lần này, nàng hoàn toàn không thể kiềm chế được nước mắt, giống như lũ vỡ đê, liên tục chảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260102/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.