Ngực của Sở Khuynh Ca thật là đau.
Một chưởng đó của Phong Ly Dạ, đã chấn thương tâm mạch của nàng, cũng chấn thương luôn lục phủ ngũ tạng của nàng.
Hiện tại chỉ cần động chân khí một chút, là đau đến muốn ói máu.
Thật không dễ để hồi lại một chút sức lực, nàng mới ngẩng đầu lên, trừng mắt nhìn Mục Uyên.
“Phía trước từ trước tới giờ đều có người mở đường cho chúng ta, đeo cái mặt nạ, tinh thông thuật đi rừng núi khe hóc, ngoại trừ ngươi ra ta không nghĩ ra là ai.”
Đừng tưởng là chỉ có Phong Tứ có thể nghe ngóng thông tin, lúc Lam Vũ không ở bên cô ấy, thật ra là đang nghe ngóng thông tin.
Mục Uyên không nói gì, chỉ bình tĩnh mà nhìn vệt hơi đen dưới mí mắt của nàng.
Không biết đã qua bao lâu, Sở Khuynh Ca đã nghỉ ngơi xong, lập tức đứng dậy.
Trước sau dùng khoảng chừng nửa nén nhang.
“Đồ điên!” Mục Uyên không nhịn được mà chửi một câu.
Khuynh Ca không nói gì, đi đến bên mép nóc nhà.
Phía dưới là nơi mà Xảo Nhi và Nhu Nhi đã cùng xảy ra chuyện, căn phòng tất nhiên là đã được người khác dọn dẹp qua.
Hiện tại đi xuống, cũng chưa chắc tìm được bao nhiêu dấu vết, nhưng mà, nàng vẫn muốn thử tìm xem.
Nhưng mới chỉ đi được hai bước, thì cảm giác cơn chóng mặt ập tới.
Khẽ lắc đầu, xém chút nữa là lăn từ phía trên xuống.
“Tuy buổi sáng sự canh giữ của bọn chúng không quá khắt khe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260085/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.