Sở Khuynh Ca trở về điện Vĩnh Hoà, mà đầu nàng nặng trĩu những suy nghĩ.
Vô tình, nàng va vào lòng của ai đó.
Phong Ly Dạ nhìn xuống khuôn mặt thất thần của nàng, hắn cau mày: "Uống lộn thuốc hả?"
“Ngươi mới uống lộn thuốc! Cả nhà ngươi uống lộn thuốc!"
Sở Khuynh Ca bị hắn va vào, không, là nàng tự va vào mới đúng, cú va chạm khiến mọi thứ nàng vất vả xâu chuỗi nãy giờ thành công cốc.
Một số hình ảnh lại đột nhiên trở nên mơ hồ!
Tâm trạng nàng cũng theo đó mà trở nên tồi tệ.
“Đi không biết nhìn đường hay gì, con mắt để trên đọt cây hả?" Cô hung hăng trừng mắt hắn, rồi xoay người rời đi.
Phong Tảo định nói gì nó, nhưng cuối cùng lại không nói một lời.
Nữ nhân chính là vô lý như vậy, cho dù rõ ràng là Cửu công chúa đi không nhìn đường, nhưng nói thế nào cũng không chịu nhận.
“Gia, người của trưởng công chúa lại tới mời, ngài vẫn từ chối sao?” Hắn ta hỏi.
“Không đi!” Phong Ly Dạ vốn muốn ra ngoài, nhưng sau khi bị Khuynh Ca đụng trúng, trong lòng đột nhiên có chút bất an.
Những bước chân của hắn bắt đầu khựng lại.
Hắn quay người và đi về phía điện phòng.
“Gia, không ra ngoài nữa hả?” Ngập ngà ngập ngừng như thế, thật không giống phong cách làm việc của Thế tử gia chút nào.
Phong Ly Dạ không nói, hắn trở về phòng.
Tuy phòng của hắn cách phòng của Sở Khuynh Ca một khoảng, nhưng chỉ cần để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260031/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.