Khi nghe thấy Khuynh Ca khẽ rên rỉ, Mục Uyên đã hiểu ý của nàng.
Cho nên lúc Bàng Xung đẩy cửa xông vào, thực ra hắn ta đã đoán trước được, nên không hề cản lại.
Chỉ làm bộ như thể không kịp ngăn cản.
Sau khi Bàng Xung xông vào phòng, hắn ta ngước mắt nhìn, nhận ra sau tấm bình phong có một nam một nữ đang nằm trên giường.
Vào lúc hắn ta xông vào, chiếc chăn được kéo vội vàng đắp lên người, nhưng vẫn thấy thấp thoáng được phần vai và cánh tay của nam tử kia.
Cô nương đang bị thân hình của nam tử đè lên, hoàn toàn không thể nhìn rõ màu da thịt trên vai, tất cả đã bị chăn che kín.
Tiếng rên rỉ khe khẽ đột ngột dừng lại.
Nhưng hơi thở của nam tử vẫn còn nặng nề như lúc trước.
Ánh mắt lạnh lùng xuyên qua bức bình phong, từ khoảng cách xa như vậy, nhưng Bàng Xung vẫn có thể cảm nhận rõ ràng cơn gió lạnh run rẩy!
“Công...”
“Hỗn xược!” Phong Ly Dạ dùng chăn quấn chặt vào người cô nương phía dưới, sau đó tung ra một chưởng.
Bức bình phong bị trúng một chưởng của hắn, đổ rầm xuống một tiếng.
Bàng Xung chỉ vừa kịp nhìn thoáng qua tướng mạo phi phàm của Thế tử gia, thì đã trúng ngay chưởng lực dũng mãnh của hắn, hắn ta đột ngột bị đẩy văng ra khỏi cửa.
Chưởng phong nhanh và hung bạo tựa núi Thái Sơn đổ ập xuống.
Cho dù Bàng Xung có là một cao thủ hàng đầu đi chăng nữa, thì dưới chưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260026/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.