Mục Uyên đã hoàn toàn sững sờ.
Khi cơ thể mềm mại của Khuynh Ca dính vào người hắn ta, đầu của hắn ta vang lên một tiếng “tăng”, hoàn toàn trở nên trống rỗng.
Đối với những gì nàng nói, hắn đều đã nghe thấy hết rồi, nhưng hoàn toàn không thể hiểu được.
Bộ não của hắn đã ngừng hoạt động rồi!
Cơ thể của nha đầu đáng chết đó thực sự rất mềm và cũng... rất đàn hồi.
Khi dính chặt lấy cơ thể hắn ta, cái cảm giác đó là thứ mà cả đời này hắn ta chưa từng được nếm trải qua.
Hắn vậy mà lại vô thức đưa tay ra, ôm lấy nàng.
Ánh mắt Khuynh Ca sa sầm lại, cái tên gia hỏa này, kỹ năng diễn xuất không tồi đấy, nhanh chóng nhập vai như vậy, có phải là đã quá hiểu ý rồi không?
Hiểu ý cái gì chứ?
Phong Ly Dạ tức giận đến mức lồng ngực ngay lập tức cuồn cuộn, suýt chút nữa là đã phun ra một ngụm máu tươi nữa rồi.
“Lại đây!” Hắn không muốn dùng vũ lực, đêm nay đã có quá nhiều sóng gió, nếu tiếp tục làm loạn nữa, thì sẽ kinh động đến thị vệ trong cung mất.
Đáng tiếc khi Sở Khuynh Ca là người một khi đã tức giận lại không thể bình tĩnh lại dễ dàng như vậy được.
Nàng không những không đi qua, mà thậm chí lại còn tiến sát lại gần cơ thể của Mục Uyên hơn.
Mục Uyên suýt chút nữa là đã mất kiểm soát!
Nếu không phải trong phòng có người khác, có lẽ hắn ta đã máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260023/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.