Cả đời này của Phong Ly Dạ chưa từng bị sỉ nhục như vậy.
Hắn tức tới mức máu huyết sôi trào, suýt chút nữa lại phun ra máu.
Ai biết được, điều càng khiến người ta tức giận còn ở phía sau.
Vẻ mặt Sở Khuynh Ca không chút để ý, nàng lạnh lùng nói: “Đêm nay Thế tử gia còn phải nằm dưới thân hầu hạ bổn công chúa, Trưởng công chúa, sợ là hôm nay phải khiến người mất hứng rồi!”
“Khụ!” Lam Vũ và Phong Tảo quay mặt đi, trên mặt nóng bừng bừng.
Lời này của Cửu công chúa… Vậy mà cũng dám nói!
Nằm dưới thân nàng? Thiên hạ rộng lớn, chắc cũng chỉ có cô nương như nàng mới có thể nói ra lời nói không cần mặt mũi như vậy!
Khuôn mặt anh tuấn của Phong Ly Dạ, cũng không biết là vì bực tức hay cái gì, tóm lại là đã nóng hầm hập.
Khuôn mặt Nam Minh Nguyệt đỏ bừng, suýt chút nữa nàng ấy đã quên đi sự tồn tại của bản thân.
Đến tận khi Nam Dương trầm giọng quát: “Minh Nguyệt, còn không qua đây?”
Nam Minh Nguyệt đang ngơ ngác, lập tức hoàn hồn, nhanh chóng thu lại tâm tư đang bị phân tán, bước nhanh về phía trước: “Mẫu thân!”
“Nếu Cửu công chúa đã muốn so tài, con chơi cùng nàng đi.”
Nam Dương vừa vẫy tay, Nam Bác Mẫn lập tức sai người mang đến hai con ngựa, hai bộ cung tên.
Đều là chiến cung!
“Để tránh việc có người nói Nam Tấn ta ức hiếp khách, Cửu công chúa, ngựa và cung tên này, ngươi chọn trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260004/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.